Nếu không phải đang bị người giẫm dưới chân, nếu không phải tình huống hiện tại cực kỳ nguy hiểm, Phương Giải rất muốn kiên nhẫn giải thích với lão bản nương. Hoạn quan không phải là dùng kéo. Kéo có thể cắt vải may thành những bộ quần áo đẹp đẽ. Có thể cắt giấy trang trí cửa sổ. Có thể cắt bỏ rất nhiều thứ. Nhưng khẳng định không phải dùng để chuyên cắt những vật kia.
- Ngươi mau chạy đi!
Phương Giải gần như cầu khẩn hô một câu. Bởi vì cổ họng đau đớn, cho nên thanh âm hơi khàn khàn.
- Ai u, ngươi đúng là đồ đàn ông phụ lòng. Tuổi còn nhỏ mà đã bắt đầu lừa gạt nữ nhân. Đã nói không ta không cưới, vậy mà đã thay lòng đổi dạ rồi hả? Nếu ngươi lớn thêm vài tuổi, chẳng phải lừa gạt tới hoàng cung đi? Lão nương hận nhất là nam nhân phụ lòng. Hôm nay không hớt vài sợi lông của ngươi, lão nương liền không họ Đỗ.
Nàng không những không rời đi, mà còn bước nhanh tới hướng Phương Giải.
Mạc Đại rùng mình một cái, mắng: - Cút!
Mạc Nhị khoát tay nói: - Đại ca, đừng bảo nàng ta cút. Cái tên kia vừa lùn vừa xấu, lột da thật không thú vị. Nữ nhân này dù ăn mặc quê mùa, nhưng dáng vẻ coi như tạm được. Nếu lột da làm một chiếc đèn, chắc hẳn rất đẹp.
- Đừng chậm trễ chính sự, nhanh tay lên.
Mạc Đại lạnh giọng nói, liền không để ý nữa.
Mạc Nhị cười hắc hắc, buông tha Đại Khuyển, cất bước tới gần lão bản nương: - Ngươi yên tâm, tay nghề của ta rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569487/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.