Chương thứ ba mươi ba
...
Cuối cùng có thể gieo đay, lúa mì cũng gieo cùng lúc với đay. Lúa ươm xong trông vô cùng khỏe mạnh, ít nhất trong mắt Trì Yến – người chưa bao giờ trồng trọt, không có cây lúa nào tốt hơn cây lúa nhà mình. Mà sau khi gieo hạt, bón phân cũng là một vấn đề.
Mấy hố chôn ban đầu được đào lên. Sau một thời gian lắng xuống, số phân này đã có thể dùng.
Trước kia Trì Yến nghe nói, bón phân không lên men trong một thời gian, mà dùng trực tiếp thì rễ cây sẽ cháy hỏng, nhưng Trì Yến không ngờ rằng, phân sau khi lên men lại thối thế này.
Trong game phân không có mùi, y chỉ cần dùng chuột click một cái là bón phân xong cho đất, còn nhận được một ít tiền thưởng. Bây giờ, y đang nhét hai miếng giấy vào mũi, nói chuyện rất mơ hồ: "Thối quá đi."
Quản gia cũng nín thở, ông đóng cửa sổ lại. Sau đó bày hoa tươi trong phòng, mãi một lúc mùi mới bay đi.
Quản gia muốn hỏi Trì Yến, ở đâu ra cái cách dùng "phân" bón cho đất này thế? Một lão già như ông không thể chịu nỗi kích thích như vậy, lúa hay mấy loại thực vật bón phân xong thật sự có người dám ăn hả?
Vì vậy, quản gia uyển chuyển nói: "My lord, phân bón này thật sự hữu dụng sao?"
Trì Yến bỏ cái miếng giấy bịt mũi xuống, gật đầu nói: "Rất hữu dụng! Đáng tiếc chúng ta không nuôi nhiều trâu, phân trâu mới là đồ tốt! Vừa dùng làm chất đốt, vừa dùng làm phân bón!"
Nghe nói phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-vien-cua-mi-ma/1014513/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.