Chương thứ mười tám
...
Tất cả vật dụng bằng bạc mang đi đã được đổi hết, hiện tại trong tòa thành chỉ còn lại mấy vật bằng vàng, những thứ này không dễ bán. Nếu Lãnh chúa bán đồ bạc thì đó là chính đáng, còn nếu bán đồ vàng thì chứng tỏ Lãnh chúa đó quá nghèo. Thánh viện sẽ phái người đến hỏi.
Dù sao bây giờ Trì Yến không muốn liên quan quá nhiều đến Thánh viện.
Lúc quản gia biết Kleist đi tìm "Katuo" thì vô cùng khó tin, ông nói với Trì Yến: "My lord, nhất định hắn lợi dụng ngài xong nên giờ tìm cớ bỏ chạy, hắn còn mang theo cung tên đó."
Trái tim quản gia đang rỉ máu, tuy cung tên đã cũ nhưng vẫn rất đáng giá, đối với kỵ sĩ thì đây cũng là một khoản lớn.
Nhưng thật ra Albert và Carl rất vui.
"Xem ra hắn đã đi rồi."
Albert "hừ" nói: "Hắn mà không đi, tao sẽ quyết đấu với hắn."
May là Carl còn tí đầu óc: "Mày đánh thắng được hắn à? Một mình hắn bắt được cả một con lợn rừng đấy."
Albert không cam lòng yếu thế: "Tao cũng làm được! Chỉ là không có con nào lởn vởn trước mặt tao thôi, nếu nó xuất hiện tao nhất định sẽ biến nó thành nguyên bàn tiệc thịt."
Nói đến thịt, Albert nuốt nước miếng, lại thèm rồi. Sau khi ăn hết thịt Kleist đi săn về, đã lâu họ chưa được ăn, lâu lâu cũng săn được gà rừng nhưng ăn không đã.
Trì Yến đang tính rèn cho hai gã kỵ sĩ thanh đao tương xứng, chủ yếu vì trong lãnh địa chỉ có hai tên này là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-vien-cua-mi-ma/1014498/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.