Chương thứ năm
...
Thời tiết lạnh dần, mùa mưa sắp đến, các nô lệ hoang mang khiếp sợ. Họ không giống những người hầu hạ Lãnh chúa, tuy ngủ ở hành lang nhưng tốt xấu gì cũng ở trong thành, có thể che mưa chắn gió. Còn bọn họ chỉ ngủ ở ven bờ ruộng, trên bùn đất ẩm vừa lạnh vừa ướt.
Nếu bị bệnh sẽ bị đuổi khỏi thành, để tránh lây bệnh cho người khác.
Mỗi khi đến mùa mưa, không có nô lệ nào dám đảm bảo bản thân có thể chịu đựng được đến năm sau.
Địa tinh cuộn mình nằm giữa đám nô lệ, nhưng vẫn rất lạnh. Bọn họ không có quần áo cũng không có chăn, khi lạnh chỉ có thể ôm nhau, vết thương trên mặt nó đã được mẹ bôi tro. Lúc bị đánh thức còn rất mờ mịt bởi vì trời vẫn chưa sáng, nhưng nó chợt nhớ ra, mùa mưa đến thì ngày ngắn đêm dài. Vì vậy quản sự gọi họ dậy làm việc.
Nhưng hôm nay ngoại trừ âm thanh tràn ngập khinh bỉ ghét bỏ của quản sự, còn có thêm mùi thức ăn. Thiếu niên Địa tinh rất đói, nó nuốt nước miếng, đứng dậy cùng những người khác.
"Lãnh chúa ngài ban đồ ăn cho chúng mày! Để chúng mày một ngày ăn hai bữa đấy!" Bọn người hầu phía sau quản sự mang theo mấy thùng cháo nóng hầm hập, không bỏ bất cứ hương liệu hay gia vị gì, ngay cả muối cũng không có.
Ngoại trừ quản sự, tất cả mọi người kể cả người hầu đều nuốt nước miếng. Cho dù mùi vị như thế nào, có cái để lấp bụng là tốt lắm rồi.
Quản sự hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-vien-cua-mi-ma/1014485/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.