Chương thứ ba
...
Phía xa đồi núi trập trùng, có một con sông chảy từ Bắc xuống Nam. Núi cao nước biếc mây trắng bồng bềnh, cỏ cây xanh tốt cây cối sum suê, nhánh cây hướng lên trên còn rễ cây bám chặt xuống đất.
Trì Yến hít sâu một hơi.
... Thối vãi.
Sau nửa tháng đi đường mệt mỏi cuối cùng cũng đến nơi. Nhưng vừa chạm đất, Trì Yến chưa kịp mở miệng đã bị một mùi hôi thối đập vào mồm, y mờ mịt hỏi Albert và Carl: "Sao ở đây... hôi dữ vậy?"
Trì Yến: "... Người ở đây, họ đại, à không phải, đi vệ sinh tại chỗ à?"
Albert thích ứng rất tốt, là kỵ sĩ luôn phải chạy ngược chạy xuôi, có chỗ tồi tàn nào chưa từng đi qua. Bởi vậy, hắn rất tự nhiên nói: "My lord, bọn họ là nô lệ, mà nô lệ thì làm gì biết lễ nghi liêm sỉ."
Đúng rồi, trong trang viên không có dân thường, mỗi một người ở đó chỉ là tài sản của Lãnh chúa, có thể tùy ý mua bán.
"Bọn họ ở đâu?" Trì Yến lại hỏi, y đứng trên sườn núi nhìn xa xa, thu hết phong cảnh vào trong tầm mắt, thật sự không thấy được chỗ nào giống nhà ở. Chẳng lẽ bọn đều ở trong "thành" đá kia?
Y thật sự không muốn gọi tòa kiến trúc đó là thành.
Lúc trước y đi Nga du lịch cũng đã thấy biệt thự đá bốn tầng, đẹp hơn hẳn cái "thành" vẹo trái vẹo phải trước mắt.
Carl giành trả lời: "Nô lệ không cần chỗ ở, chúng chỉ xứng ngủ trên đất thôi."
Trì Yến yên lặng, y cảm thấy không xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-vien-cua-mi-ma/1014483/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.