Cuối tháng hai, bọn Sĩ Mệnh mới tới được vùng rừng núi Cấm Sơn, nơi cư trú của bộ tộc Mao Nam. 
Khu rừng già Cấm Sơn, kéo dài từ sườn tả rặng Ngũ Lĩnh về phía Nam hơn trăm dặm. Mấy chục vạn mẫu rừng thiêng này chính là cái nôi của người Mao Nam. 
Cánh rừng đã nuôi nấng bộ tộc Mao Nam từ hàng ngàn năm nay. Những cây gỗ quý già cả đã khích động lòng tham của nhiều người quyền quý. Nhưng họ chẳng bao giờ có thể chạm đến khu rừng. Hơn hai năm trước, do sự bảo tấu của Hình bộ Thượng thư Tây Môn Thường, một đạo Thánh chỉ đã vĩnh viễn cấm chặt phá khu rừng và giao nó cho bộ tộc Mao Nam. 
Quách tù trưởng đã nằm lại ở bờ bắc Hoàng Hà nhưng chính viên khâm sứ đã chỉ cho người Mao Nam biết ai là ân nhân của họ. 
Hơn năm sau, Quách Vu Vu trở lại quê xưa. Nàng là nữ nhi nên không thể làm tù trưởng nhưng lại được đồng đạo kính trọng như thần thánh. 
Vì vậy, khi bọn Sĩ Mệnh hỏi thăm thì mọi người mau mắn chỉ đường, nhưng vẻ mặt đầy vẻ buồn bã. 
Sĩ Mệnh mừng rỡ vì bà chính là di mẫu của mình nhưng lại lo lắng cho sức khỏe của bà nên thúc ngựa phi mau. 
Mãi đến gần trưa, bọn chàng mới đến được ngôi làng của Quách nương. Tù trưởng đương nhiệm là chú ruột và mẹ con Tây Môn Thù ở chung với ông ta. Họ dừng cương trước ngôi nhà sàn dài và lớn nhất làng. Chung quanh nhà là những bụi hoa xinh xắn lẫn với những luống cây thuốc. Quách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tu-tam-kiem/197351/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.