Edit: Pi sà Thần
Trong căn phòng khách xây dựa vào vườn hoa, loáng thoáng nghe được tiếng sấm, lá cây màu đen đung đưa loạn xa, chạc cây cong đến nỗi như sắp chạm vào cửa sổ thuỷ tinh. Trần Tông Nguyệt và gã Kim Xà A Huy mỗi người ngồi một ghế salon, ngồi xuống, người hầu lập tức bê hai tách trà xanh còn bốc khói nóng lên.
Trong lúc uống A Huy vô tình phát hiện một ly sữa bò, ngắt một quả nho trong rổ, không thèm bóc vỏ nhét thẳng vào mồm.
Chủ nhân ban đầu của ly sữa bò này một giây trước vừa bị Trần tiên sinh dỗ đi ngủ, giây sau đã quay lại sảnh, cô nàng cầm một hộp điểm tâm cũng không thèm tìm chỗ đặt, lúc này mới nhớ ra đặt nó lên khay trà.
Hoàng Anh muốn nói nhỏ gì đó với Trần tiên sinh, định ngồi xổm bên ghế sofa, lại thấy tư thế khó chịu, bèn quỳ luôn lên thảm, ghé vào tai anh, khẽ hỏi, “Có phải là người của lão Chu đâm anh…”
Trần Tông Nguyệt quay ra thì thấy hàng lông mày thanh tú của cô nhíu lại, tức giận không nguôi nói, “Đêm nay lão còn giật dây em lừa tiền anh!” Lúc trước còn thề son thề sắt rằng không nói cho Trần tiên sinh, quay đi đã bán đứng lão Chu.
Trước khi Trần Tông Nguyệt trả lời cô, nắm chặt tay cô, bế cả người cô đang quỳ trên thảm lên, muốn để cô ngồi lên chân mình. Hoàng Anh lo anh đang bị thương, không dám nhúc nhích vội nói, “Đừng, đừng để đè vào anh…”
“Không sao.” Trần tiên sinh vừa dỗ dành cô, vừa kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-trong-long/1217164/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.