Edit: Pi sà Thần
Dọc đường đi, lông mày Hoàng Anh vẫn chưa hết nhăn nhó buồn lo, không nói một lời, Trần Tông Nguyệt im lặng bình tĩnh lái xe, không quấy rầy cô.
Thực ra tất cả đều để lại dấu vết, ví dụ như, ngày đó trước cửa chính nhà họ Trần, cử chỉ khác lạ của Đặng Quyên. Hoàng Anh có thể đoán ra chút manh mối, nhưng không dám ngờ mình là ‘đổi đời’ với Lý Giai Hoàn thật.
Sở dĩ Lý Giai Hoàn cứ nhằm vào cô vô cớ, là vì cô ta biết mình là thiên kim giả, nhưng có một điều, có lẽ cô ta chưa biết —— Trần Tông Nguyệt có ý đồ hại chết bố cô ta.
Không đúng, giờ là bố của Hoàng Anh rồi.
Chẳng trách Trần Tông Nguyệt có thù oán với người đàn ông tên Lý Nguyệt kia, mà vẫn đối xử tốt với Lý Giai Hoàn như thế, hoá ra con gái thực sự của kẻ thù không phải cô nàng.
Nhớ lại Tiền Thừa lén lén lút lút nói cho cô biết những chuyện này, Hoàng Anh cố nhịn không trợn ngược mắt lên vì tức. Không ngờ tất cả họ đều biết thân thế của cô chỉ mình cô là bị che mắt, chẳng hay biết gì.
Đến bến tàu chở khách ở Đặng Tử, xung quanh có mấy xe buýt đón khách của khách sạn đỗ lại, trên phà cập bến ở cầu bến tàu, vừa là công nhân dỡ hàng đi xuống, vừa là hành khách xách hành lý đi lên.
Nhất thời không biết tức ai, hay là nên lo cho mình, Hoàng Anh ngơ ngẩn xuống xe, bị vấp chân vào cửa xe, đập thẳng đầu gối xuống đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-trong-long/1217160/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.