*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: Pi sà Thần 
Ngồi trong khung cảnh tao nhã cổ điển, nhận hai ly trà xanh, không biết là do giờ này ít người ghé thăm, hay là do nơi này vốn ít người đến, Hoàng Anh cúi người tháo giày ra đặt lên đất, tiếng gót giày hạ xuống đất cũng rất vang. 
Quản lý cửa hàng đá quý mở hộp gỗ cẩm lai, lấy chiếc vòng ngọc Dương Chi ra, muốn cho Hoàng Anh đeo thử một lần. 
Hoàng Anh không định đưa tay ra, mà nói với người đàn ông bên cạnh, “Em thấy… cái vòng tay quý thế này, đeo vào trông già lắm.” 
Cô thiếu một món quà để khoe khoang với Lý Giai Hoàn, quan trọng là phải ‘có’ để phô ra ngoài, không nhất thiết phải quá quý giá. Thực ra hoàn toàn có thể dẫn Lý Giai Hoàn vào nhà kính trồng hoa đi một vòng, nhưng cô không muốn, đó là nơi thuộc về mình cô, nhưng lại càng không muốn Trần Tông Nguyệt cho rằng cô nghèo quá sinh tham, lòng tham không đáy. 
Độ phức tạp của phụ nữ, có lúc cũng tự làm mình đau đầu luôn. 
Quản lý lớn tuổi hơn cô, nhưng nói chuyện với cô lại rất khiêm nhường, “Bà Trần, cô nói xem, vòng ngọc tốt sẽ không phân biệt già hay không già, đây là vẻ đẹp cao quý thanh lịch, ngược lại tôn lên thân phận cô. Cô nhìn cái vòng tay này đi, chế thành từ vật liệu nguyên vẹn, màu mặt ngoài rất đẹp, lại có linh khí, hoàn toàn hợp với cô!” 
Trần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-trong-long/1217154/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.