*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Pi sà Thần
Tiếng chuông đồng hồ Westminster vang lên báo giờ đúng, vang ra từ tầng chót của trạm hải quan trên đường núi, bay qua hàng rào kim loại rào quanh lùm cây, biến mất dưới tán cây um tùm.
May mà Hoàng Anh sắp đếm thầm hết một phút thì bị người nào đó vỗ vào trán.
Tiếng rất vang, nhưng anh không mạnh tay, chỉ làm cô giật mình một cái, cô che trán mở mắt ra, thấy bóng lưng nghiêm nghị của Trần Tông Nguyệt, nói với cô, “Qua đây uống trà.”
Ánh sáng vàng mờ chưa biến mất hẳn, vầng trăng duyên dáng đã hiện lên phía bên kia, nhỏ nhắn sắc bén như lưỡi câu.
Trần Tông Nguyệt pha một tách trà khổ đinh lá nhỏ, đặt trước mặt cô, còn cô hơi gượng ép cầm chung trà lên thổi thổi hồi lâu, mới nhấp một ngụm.
Đúng là vị dịu hơn trà khổ đinh bình thường, còn có vị ngọt nhẹ đọng lại sau khi uống, nhưng vẫn làm Hoàng Anh nhăn nhó, đặt xuống nói, “Đắng quá.”
Trước đây chỉ cần nghĩ rằng đây là trà hạ hoả Trần Tông Nguyệt chuẩn bị riêng cho cô, có đắng nữa cũng là nước đường, giờ thì khác, nước đường nào có nóng bỏng đậm đà được như anh, hơn cả rượu ngọt, kích thích cảm giác thèm ăn.
Con người là loài động vật lòng tham không đáy.
Trần Tông Nguyệt không định tha cho cô, “Uống hai lượt nữa, hoả khí của em thịnh lắm.”
Hoàng Anh cau cau mày, “Không cảm thấy.”
“Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-trong-long/1217142/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.