*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Hàn thái tử
Beta: Pi sà Thần
Hai giờ rưỡi sáng.
Cảnh đêm tăm tối, thai nghén ánh đèn neon đỏ nơi thành thị, còn cửa sổ xe là dây rốn nối liền chúng với nhau.
Hoàng Anh đã tỉnh táo lại, nhưng nước mắt vẫn cuồn cuộn không ngừng, cô nhìn chằm chằm cảnh tượng như ảo mộng ngoài cửa sổ đờ người ra, dường như không nhận ra mình đang khóc.
Trần Tông Nguyệt kiên nhẫn lau mặt cô, kết quả vẫn là nở nụ cười, “Em định giặt quần áo cho anh luôn à?”
“Tay đau…” Cô cố gắng nhấc tay lên, không nhấc được, lại muốn chà vai mình một cái, nhíu mày nói, “Lưng cũng đau.”
Anh nghe thấy vội giơ tay lên, “Anh đè lên em à?”
“Không!” Hoàng Anh sốt ruột kéo anh lại, “Anh ôm em là được rồi, cứ kệ em.”
Cô có rất nhiều vấn đề kì lạ, thỉnh thoảng lại thẳng thắn một cách kì lạ, lúc đẩy sang cho Trần Tông Nguyệt, anh liền không thể không bật cười.
Nhưng nụ cười của anh, lại làm Hoàng Anh liên tưởng đến một giáo đường Byzantine nào đó trên con tem, nghe nói nó xây dựng ở Venice.
Qua thời gian, tất cả đều giữ nguyên một loại khí chất nho nhã mà thần bí.
Xe con màu đen dừng dưới sương đêm cạnh cửa lớn thiết nghệ [1], Trần Tông Nguyệt dìu cô xuống xe, vào cửa, trong nhà có một bác sĩ đang đợi bọn họ.
[1] Cửa lớn thiết nghệ: là một loại kiến trúc Baroque xuất hiện ở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-trong-long/1217140/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.