Edit: Pi sà Thần
Hai con dốc dựa vào vào gò núi này hướng lên trên, cách ngõ nhà cô không xa, ánh mặt trời mang mùi vị mờ mờ, tiếng ve trong bóng cây ra rả, không có một cơn gió mát nào, chúng đã xâm chiếm một cách tàn bạo hết vùng cây nhãn trên núi.
Giang Diễm cầm que kem sữa trên tay, dõi mắt theo cô gái đi về phía sườn dốc, cằm hất cao hơn, cô hỏi, “Cuối cùng cậu có hôn không?”
Hoàng Anh dừng lại, đá một cục đá, “Muốn trộm nhưng không có gan trộm…” Cô quay lại ôm hàng rào bằng đá, ngửa mặt lên trời than, “A, làm người đúng là thất bại!”
Mây đùn nhau trên trời dày đặc như lớp vảy, đã có dấu hiệu cháy đỏ, gió thổi hơi nóng trước khi mặt trời xuống núi, thổi tung mái tóc và vạt váy vải tay bèo của cô, như một cánh buồm, lại cố định trên vòng eo thon của cô. Hoàng Anh lý trí phân tích, “Chủ yếu là do có quá nhiều nhân tố gây nhiễu của hoàn cảnh, chẳng may bị người ta bắt gặp, tớ chỉ còn cách tìm cái khe mà chui xuống.”
Giang Diễm lùi lại mấy bước, ngồi trên hàng rào, liếm que kem, “Không phải lúc đó cậu ở nhà anh ta còn gì?”
“Nhà anh ấy còn có một vị ôn thần không mời đi được đấy.” Vừa nghĩ đến Lý Giai Hoàn, Hoàng Anh lại có cảm giác kích động muốn trợn ngược mắt.
Giang Diễm nhớ lại, “Cô con dâu kia?”
Hoàng Anh nặng nề gật đầu, buồn bực đáp, “Vừa bắt đầu đã dốc hết sức muốn sống mái với tớ, tớ cũng có làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-trong-long/1217134/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.