Edit: Pi sà Thần
Mưa xối xả đập vào cửa sổ cuối hành lang, trước cửa sổ đặt một chậu quân tử lan, tĩnh lặng. Nghe thấy phía cửa có tiếng động, Tiền Thừa dời mắt đi, ánh đèn lướt qua mặt anh, anh rướn cổ lên nhìn vào trong phòng, “Trần tiên sinh, em gái em có ở trong không?”
Thân hình cao to của Trần Tông Nguyệt ngăn ý định nhìn ngó của anh, “Có, mày xuống tầng chờ đi.”
Anh đóng cửa quay lại, cô ngồi trên một cái gối trong góc chết của mắt Tiền Thừa, đáng thương nói, “Em ở lại đây một đêm được không?”
“Người nhà em sẽ lo cho em đấy.” Trần Tông Nguyệt ngồi lại bên giường, đối mặt với cô.
Hoàng Anh hít một hơi nằm vật ra giường, ngửa người lên, không khép vạt áo ngủ lại, để lộ vườn địa đàng bí ẩn của thiếu nữ.
Trần Tông Nguyệt nắm tay cô, lòng bàn tay vuốt ve xương ngón tay gồ lên trên mu bàn tay cô, “Thay quần áo đi, anh đưa em về.”
Cô kéo tay anh, môi cọ cọ từ cổ tay đến hổ khẩu ( kẽ giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ) của anh, chóp mũi lê nhẹ trên tay anh, cô hơi hé môi, say mê hôn mấy cái, mở đôi mắt trong suốt ngửa đầu nhìn anh, đưa tay ra với anh, cô đòi tay còn lại của anh.
Tay kia đeo chuỗi hạt trầm hương, đỡ mặt cô, mơn trớn môi cô, cô há mồm muốn cắn, lại bị nó tránh được. Trần Tông Nguyệt cười cười, “Phải ngồi dậy rồi.”
Hoàng Anh bò xuống giường chậm rì rì, hai chân còn chưa chạm đất bỗng sáng mắt, ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-trong-long/1217131/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.