Lý Tư mang theo ánh mắt cuồng loạn chiếm hữu lần cả chút bi ai khó tả mà không nói nửa lời đặt mà đặt nàng xuống giường dùng thân hình cường tráng đè nàng lại rồi trói hai cổ tay nàng lại trên đầu bằng tay trái, nâng cầm nàng lên bằng tai phải nhìn vào đôi mắt ngân ngấn nước kia cười một tiếng quái dị rồi đáp:
"Đúng, ta điên rồi, không! Ta chính là điên rồi. Vân Nhiên nàng nàng có biết Đoạn Trường thảo năm đó mà Ninh quốc gửi đến cầu thân là dùng máu của ta để đổi lấy không? Ta vì nó mà ở trên Tích Sơn ba ngày ba đêm gặp không biết bao dạ thú đến lúc trở về chỉ còn nữa cái mạng. Nàng khi ấy lại không tiếc bản thân cần nó mà đưa cho Sở Tuân uống. Đoạn Trường thảo lần này có trong sính lễ nàng lại vì giải Lưu Tình độc cho hắn mà nhờ Tần Khanh đưa đến nơi biên cương. Còn nữa, Vân Nhiên, ta cho nàng biết nếu năm đó ở Thiên Sơn không phải mật thám của ta âm thầm báo tin cho Bạch Lạc Anh thì e rằng nàng cũng đã vì Sở Tuân đó mà chết rồi. Sở Tuân, Sở Tuân, hắn rốt cuộc có cái gì tốt để nàng yêu hắn sâu đậm vậy hả?!"
Vân Nhiên đơ người ra một lúc nhớ lại chuyện ở Khê Sơn năm đó nàng từng có hỏi Lạc Anh, khi đó y nói rằng bản thân nhận được thư được gắn ở cung tên tại một trà quán ven đường đến Khê Sơn. Như vậy kẻ đó thật sự chính là người của Lý Tư...
"Lý Tư, tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3732233/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.