Nàng định đưa tay chạm lấy bàn tay ấy nhưng khi đầu ngón tay vừa chạm vào thì đã vội rút lại.
Sắc mặt Sở Tuân có chút hụt hẫng nơi đáy mắt kia hiện rõ ánh u sầu nhưng khóe môi vẫn gượng gạo câu lên. Y đưa nàng lên xe ngựa sau đó cũng cưỡi Hồng Xích đi lên trước.
"Công chúa..." A Lan thấy nàng vén mạn che nhìn bóng người đi trước rồi lại thở dài nên mới định nói vài lời.
Nhưng đến cũng chỉ khẽ gọi tên mà chẳng biết nói gì thêm nữa.
Vân Nhiên không nói gì nhắm mắt dưỡng thần cũng lạc vào dòng suy nghĩ xa xăm nào đó một lúc lâu rồi khẽ hỏi:
"A Lan, thứ ta bảo muội chuẩn bị muội đã chuẩn bị xong chưa?"
A Lan cúi mặt không phủ định mà gật đầu tâm tư lại không khỏi bồn chồn lo lắng. Vì nha đầu này hiểu rõ chủ tử nhà mình chuẩn bị làm gì.
Trăng treo ngọn liễu gió lướt ngang hồ.
Mới đó đã là tết Trung Thu. Trăng đêm nay sáng vằng vặc nhưng lại bị những áng mây mờ đôi khi che mất.
Quỳnh lan khi ấy cũng vừa lúc đã tàn.
Khí trời se lạnh mang theo sương mờ phủ khắp mặt hồ cũng phủ lên hồn người một nỗi buồn man mác. Thoáng chốc đã qua bảy độ lá rơi rồi có những thứ đã là thiên định thì không cách nào tránh khỏi được.
Sở Tuân ngồi bên hồ sen dưới gốc đào lớn mà nốc cạn vò nữ nhi hồng mà Mặc Diệp vừa mua cho lúc nãy.
Vị rượu ấy vẫn vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3621006/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.