Nhân sinh như mộng chớp mắt đã hợp tan. Hồng trần như mây vạn niên mới có thể trùng phùng. Duyên phận của người với người mong manh như khói mỏng dù là trùng phùng hay ly biệt cũng chỉ trong thoáng chốc.
Vạn sự trên đời dù là cửu biệt trùng phùng hay duyên tan duyên hợp tất cả vốn đều dựa vào nhân quả kiếp trước đã khắc sẵn trên đá Tam Sinh. Vậy thì cứ thuận theo thiên mệnh, người đến ta sẽ đặt bút viết tâm tình, người đi ta sẽ hoạ lại bức tranh hồi ức.
Đến cuối cùng khi trải qua hết thảy phong hoa tuế nguyệt đã lúc nhìn rõ cũng đã muộn màng.
Nửa kiếp hồng trần là sương là hoa hay là gió?
Nửa đời phiêu bạc là yêu, là hận hay lại là thương? @
"Bệ hạ, Thái y vừa bắt mạch..Thư tần nương nương có hỉ rồi." Đi công cúi người trước mặt hoàng đế khẽ nói từng giọt mồ hồi chảy xuống ướt đẫm cả y phục. •
Tề Bình nay là quyền quan cấu kết bè đảng dưới ngai vàng thiên tử, nếu con của thiên tử lại là cháu của ông ta thì thật chính là mầm hoa khôn lường.
Hoàng Vi nghe xong nhấc cọ ra khỏi bản tấu sớ nhìn vào khay mực một chút rồi nói:
"Ngươi cho người bỏ chu sa và thuốc an mà Nghi phi thường hay mang đến cho Thư tần đi. Còn nữa truyền lời của trẫm phong nàng làm Thư Phi." Lời này hắn nói ra thanh âm vẫn trầm ấm sắc mặt cũng chẳng chút thay đổi.
Quả thật là hoàng đế đứng trên ngôi vị cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3621004/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.