🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lạc Anh xoay người nhìn ra ngoài cửa nơi làn sương khuya mịt mờ giăng trên mặt sông phẳng lặng rồi lại u sầu cất tiếng



“Muội ấy qua vài hôm nữa sẽ tỉnh thôi, chỉ có điều…”



Tim Sở Tuân ngay đó mà chậm một nhịp hắn nhẹ đặt tay nàng xuống mà đứng dậy hỏi Lạc Anh



“Điều gì?”



“Hàn độc của muội ấy dạo một năm nay đã ngày càng trở nặng. Lần trước là ở Minh Thành đã bộc phát một lần, chưa đầy nửa năm lại lần này bộc phát. Ta e rằng… thời gian của muội ấy không còn nhiều nữa…” Lạc Anh khẽ nói mà lòng quặn đau, nơi sóng mũi cũng đã cay xè.



Lời của Lạc Anh cứ như sét đánh ngang tai Sở Tuân, hắn loạng choạng ngã về sau rồi bám lấy cái ghế gỗ gần đó mà trụ lại.



“Lạc Anh…huynh nói ta biết…Vân Nhiên, nàng ấy còn sống được bao lâu?”



Lạc Anh ngước mặt lên trần nhà hít một hơi thật sâu rồi đáp “Thời gian còn lại chỉ khoảng chừng ba năm nữa mà thôi…”



Ba năm…ba năm, nàng ấy chỉ còn lại ba năm nữa hay sao?



Thanh âm cứ vậy mà vang vọng mãi trong đầu Sở Tuân như từng đợt sóng triều ào ạt vỗ vào bờ dập nát cả bầu trời trong mắt hắn. Sở Tuân ngã khụy xuống sàn cơ thể thoáng cái đã chẳng còn chút sức lực nào nữa. Nước mắt cứ thế chẳng kiềm được mà lăng dài trên gò má nam tử thê lương.



Hắn nhìn xa nơi chân trời chỉ một màu u tối như bản thân hắn bây giờ đến tia hi gọng cuối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3551221/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trăng Tròn Vừa Lúc Hoa Đã Tàn
Chương 42: Lưu Tình độc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.