Chủ Tề nhìn Sở Tuân một lúc, khoé miệng cười nhẹ lại hạ kiếm mà đáp
“Hạ Lạc Đôn sai ta đến ám sát ngươi và một người nữa”
Sở Tuân lại chợt tò mò mà hỏi dồn tới
“Một người nữa? Là ai? Chỉ mình ngươi đến đây sao?”
Chu Tề vẫn lãnh đạm chậm rãi ngồi xuống sàn gỗ, dùng tấm găn tay chấm chút mồ hôi còn vương trên má rồi lại bảo
“Người nào thì ta không biết, ta chỉ có nhiệm vụ ám sát ngươi. Còn về kẻ còn lại thì thứ lỗi Chu mổ ta không thể nói cho ngươi biết được”
Đến thời khắc này cũng thật không thể loại bỏ khả năng món đồ mà Hạ Lạc Đôn tìm kiếm kia chính là Sơn Thư Đồ. Lại càng khiến Sở Tuân tò mò hơn cả, bên cạnh Hạ Lạc Đôn còn có anh tài nào để lẻn được vào Sở phủ tận lúc đêm thâu.
Võ công của Chu Tề cũng có thể xem là cao thâm nhưng nếu chỉ lần đầu lẻn vào Sở phủ có thể thoát được thị vệ bên ngoài đã là chuyện khó khăn huống chi đến việc giết người mà thượng phụ đại nhân sai biểu.
Kẻ còn lại đi theo Chu Tề ắt cũng chẳng phải tầm thường. Giữa triều cương loạn lạc như thế người nhất mực nghe theo lệnh của Hạ Lạc Đôn lại có võ công thâm hậu như thế thì cũng thật hiếm có.
Luồng suy nghĩ thoáng qua trong tích tắc lại khiến Sở Tuân như chợt nhớ ra gì đó mà tay lại cầm kiếm hối hả chuẩn bị xông ra ngoài.
Chu Tề thấy vậy bèn giơ kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3516137/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.