Hai ngày sau Sở Tuân vẫn chưa ra khỏi căn phòng ấy.
Nơi gian phòng rộng lớn kia vẫn là bóng lưng cao to của chàng thiếu niên trẻ tuổi in lại sao ánh đèn mờ nhạt. Gần ba ngày trôi qua mà Sở Tuân ở đây không rời nửa bước.
Hắn ngồi giữa đống án văn chất chồng như núi lần những thẻ tre già vẫn còn đậm màu nét bút. Lật qua lật lại nhưng trang án văn có mùi giấy cũ, bỗng hai chữ Sở gia phải làm hắn dừng lại.
"Ngày 4 tháng 8 Bính Ngọ, Kiến Hưng năm thứ 9.
Sở Hàn Trung là Thừa tướng đương triều lúc bấy giờ có ý định cấu kết ngoại tộc dấy binh làm phản. Địa đồ trấn giữ biên quan phía bắc và bức thư mang ấn kí của Sở Hàn Trung cùng được phát hiện trên cỗ xe ngựa của đoàn thương gia Tề quốc. Năm ngày sau Thánh thượng cho người lục soát Sở phủ phát hiện được thư từ qua lại của Sở Hàn Trung và hoàng đế Tề quốc.
Ngày 13 tháng 11 Bính Ngọ Kiến Hưng thứ 9, Thánh thượng giáng chỉ tru di Sở Gia. Sau lại vì chút tình xưa tha chết quyến thuộc mà đài ra biên cương"
Chỉ vỏn vẹn chừng nữa trang giấy mà đã khép tội được Thừa tướng đương triều, quả thật nực cười.
Sở Tuân cẩn thận đọc kỹ lần nữa lại phát hiện một điều thú vị. Theo luật của Yến Quốc xưa nay án văn đều do Tự Khanh thư ghi chép, chỉ riêng án văn của Sở gia lại " vinh hạnh" được chính tay Hình bộ Thượng Thư - Lăng Gia Mặc năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-vua-luc-hoa-da-tan/3420910/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.