Câu nói của trợ lý Trần, làm Lâm Sơ Huỳnh giật mình hiểu ra.
Thật sự là vừa rồi cô không hề nghĩ tới điều này, trong lòng cảm thấy hơi buồn cười, nhưng tay vẫn thoải mái đặt lên.
Sau khi lên xe, Lâm Sơ Huỳnh lại nhịn không được nhắc nhở anh “Chú hai, bây giờ chỉ mới xuất phát, không cần sớm như vậy đâu.
”“! ”Trong xe yên lặng như tờ.
Trợ lý Trần nghĩ thầm đúng là chuyện hay không nói chỉ nói chuyện xấu.
Lâm Sơ Huỳnh nhìn Lục Yến Lâm đột nhiên hạ khí áp xuống, khóe môi cười cười, không ngờ chú hai còn rất mâu thuẫn nha.
Chắc là vì những lời này khiến cho dọc đường đi trong xe cũng không ai nói chuyện nữa, mãi cho đến hội trường.
Ánh sáng bên ngoài rất đầy đủ, cách cửa sổ xe Lâm Sơ Huỳnh đều có thể nhìn thấy không ít truyền thông giơ camera, đèn flash chớp chớp không ngừng.
Trợ lý Trần xuống xe sau đó mở cửa sau xe ra.
Lâm Sơ Huỳnh duỗi tay qua, giọng nói ngọt ngào “Chú hai.
”Tuy rằng bình thường tính cách cô hơi mạnh mẽ, nhưng khuôn mặt cô nhìn thế nào cũng như đang làm nũng, thuận miệng nói một câu đều có thể khiến tim người ta mềm nhũn.
Chẳng qua với thân phận đó của cô, người có thể khiến đại tiểu thư Lâm gia làm nũng, đem nguyên cái Thịnh thành này lật qua lật lại cũng không kiếm được mấy người.
Ngược lại là kẻ bị mắng lại có không ít.
Lục Yến Lâm trầm giọng “Không được làm nũng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-tao-bao/2762871/chuong-4.html