Chương trước
Chương sau
Thấy mấy chữ kia, biểu tình Lâm Sơ Huỳnh cứng đờ.

Cô thật sự không thể nào tưởng tượng nổi cái người tiếc lời như Lục Yến Lâm mà có thể gửi cái tin nhắn này, không phải trợ lý Trần gửi dùm chứ?

“...”

Nhất thời Lâm Sơ Huỳnh không biết nên khen Lục Yến Lâm nói ngọt hay khen nhu cầu sinh dục của anh tốt nữa, nhưng dù thế nào thì cũng không thể thay đổi được sự thật anh có lệ với cô.

Lại hoặc là anh không muốn tự cởi cà vạt.

Nói tóm lại, bây giờ là đang khen.

Lâm Sơ Huỳnh click mở lại tấm hình, cảm thấy Lục Yến Lâm nói không sai, xem ra nhìn anh vậy mà cũng tinh mắt ghê….

Tuy mấy chữ này quá sến.

Cũng quá đỗi bình thường!

Nhưng mà nó được nói ra từ miệng Lục Yến Lâm đó!

Vậy thì tha thứ thôi nhỉ?

Lâm Sơ Huỳnh ngồi sau bàn làm việc tự rối rắm vài phút, cuối cùng vẫn do dự trả lời bằng một biểu tượng cảm xúc.

Tha thứ một xíu hình như cũng không có gì.

Biểu tượng cảm xúc là một ảnh động, cô bé đại hỏa trên mạng, rất đáng yêu.

Nhìn màn hình yên tĩnh hồi lâu, cuối cùng xuất hiện một biểu cảm cô bé bán manh, Lục Yến Lâm bất giác khẽ cười một tiếng.

Lâm Sơ Huỳnh buông di động, lại bắt đầu xem tư liệu.

Hiện tại Giải Trí Thiên Nghệ đều có trình tự công việc rõ ràng, ngược lại việc cần làm của lão bản cô đây cũng không nhiều lắm, nên bây giờ cô thường xem danh sách nghệ sĩ.

Minh tinh lớn lớn bé bé kể cả thực tập sinh trong một công ty có thể lên đến nghìn người, trong đó hết 90% không có danh tiếng gì.

Đây là hiện thực.

Lâm Sơ Huỳnh nhìn ảnh chụp, có mấy người đẹp thật sự, nhưng vẫn luôn vì nguyên nhân thế này thế kia, cuối cùng vẫn trở về vô danh.

Mà hotseach Thẩm Minh Tước treo được mấy tiếng, rất nhanh đã bị xóa, nhưng trí nhớ của cư dân mạng không biến mất nhanh tới vậy.

Lúc Kiều Quả tới văn phòng báo cáo có chút do dự “Giám đốc bộ phận quan hệ công chúng nói với tôi rằng hotseach không phải họ xóa, chắc là người khác ra tay.”

Hai ngón tay Lâm Sơ Huỳnh nhịp nhịp “Ừm, rất rõ ràng.”

Tiếng nói lười biếng.

Cô vừa ăn dưa của Thẩm Minh Tước xong, không cần nghĩ nhiều cũng biết hotseach này do Trình Minh Thành xóa, nhìn chuyện này làm cô có thiện cảm với hắn hơn chút.

“Trình thị đã chuẩn bị chụp trước mấy bức ảnh, dùng khi tuyên truyền.” Kiều Quả nói tiếp.

“Cô thông báo với Thẩm Minh Tước là được rồi.” Lâm Sơ Huỳnh cong cong đôi mắt “À, cô sắp xếp một trợ lý đi theo bên cạnh Thẩm Minh Tước đi.”

“Vâng.”

Thật ra lấy địa vị hiện giờ của Thẩm Minh Tước còn chưa thể có trợ lý, dù sao cũng không có nhiều việc, nhưng Lâm Sơ Huỳnh chuẩn bị bồi dưỡng cô ấy, an bài trước một chút sau này cũng có thể nhẹ nhàng chỉ dẫn.

Tin tức rất nhanh đã truyền tới tai nghệ sĩ trong ký túc xá của Giải Trí Thiên Nghệ.

Thẩm Minh Tước không ở phòng ký túc xá đơn, có hai bạn cùng phòng đều là diễn viên, vẫn là nhân vật pháo hôi cực kì ít đất diễn.

Nhìn tin tức trên mạng, hai người kia kỳ thật có hơi hâm mộ.

“Nếu tôi được lên hot seach một lần, bị mắng cũng không chịu.”

“Tôi vừa xem, Weibo cô ta đã gần mười vạn fans rồi, dù tôi có diễn mấy bộ truyền hình cũng chưa được nhiêu đây nữa.”

“Nhưng mà…… Kim chủ trước của cô ta là tổng tài Trình thị thật à?”

“Tổng tài Trình thị rất đẹp trai….. Sao cô ta có thể may mắn trèo lên người giàu như vậy được chứ…..”

Lúc Thẩm Minh Tước bưng ly đi ra, cửa đối phương không đóng kỹ, nghe được âm thanh nhiều chuyện nhỏ xíu, thần sắc vô cùng bình tĩnh.

Những lời thế này cô ấy đã nghe không ít lần rồi.

Bất luận Trình Minh Thành từng công khai, hay cô ấy đã nói qua khi phỏng vấn, quan hệ của họ là quan hệ bạn trai bạn gái đứng đắn, nhưng ai cũng không tin.

Thẩm Minh Tước gõ gõ cửa.

Tiếng nói chuyện của hai người kia đột nhiên im bặt, đồng thời nhìn về phía cửa, nhìn thấy Thẩm Minh Tước đứng ở đó, vẻ mặt sượng lại.

“Sau này lúc nói xấu người khác đừng quên đóng cửa.”

Thẩm Minh Tước cười nhẹ một cái, đôi mắt hơi rũ xuống, lời nói lạnh lùng trào phúng.

Một người bên trong đi ra tính đóng cửa.

Thẩm Minh Tước lại nói tiếp “Còn nữa, vận may của tôi đúng thật là rất tốt, lúc yêu đương thì bạn trai đẹp trai, chia tay rồi lại gặp được một lão bản tốt như Lâm tổng đấy.”

Sau đó mới ung dung thong thả về phòng mình.

                  =))))))))))))))))))

Mặc dù hot seach bị xóa nhưng trên diễn đàn lại không sao cả.

Giải Trí Thiên Nghệ lần nữa xuất hiện trong mắt mọi người làm vụ lúc trước của Giang Tuyết Danh cũng bị lôi ra, nghiễm nhiên đã spam trang đầu.

[ Nói tới Giang Tuyết Danh, gần đây hình như tôi không thấy cô ta xuất hiện lần nào nữa, không lẽ lời nói lần trước là thiệt hả, bị phong sát luôn rồi? ]

[ Không nghe tin phong sát, có thể là chìm rồi. ]

[ Chìm 1, cũng vừa lắm, chuyện của cô ta đâu thể trách Giải Trí Thiên Nghệ được, tự làm tự chịu thôi. ]

[ Không biết Thẩm Minh Tước ký hợp đồng với Giải Trí Thiên Nghệ hồi nào. ]

[ Lần trước có người phát tán tin tức nội tình, nói Giải Trí Thiên Nghệ đổi lão bản mới, lão bản mới lợi hại vô cùng. ]



[ Ảnh chụp lão bản mới của GTTN đâu? ]

[ Hình ảnh / hình ảnh ]

[ Chỉ có bóng dáng mơ hồ thôi, nhìn không ra là nam hay nữ, cũng không biết là thiệt hay giả luôn. ]

[ Không nhìn lầm thì chắc là tóc dài, lão bản nữ. ]

[ Chị gái kính hiển vi lợi hại quá đê! ]

[ Vậy chẳng phải tiểu thịt tươi trong công ty đều phải *tao ương hết à, Giải Trí Thiên Nghệ trìu mến các idol lắm mà. ]

Chủ đề trên diễn đàn tồn tại chưa bao lâu đã bị xóa bỏ.

Xóa rồi lại có mới, mới rồi lại xóa tiếp.

Chuyện như vậy ngày nào cũng tiếp diễn trên diễn đàn, ai cũng biết bất kì công ty giải trí nào cũng có thủy quân nhìn chằm chằm chỗ này từng phút từng giây nên cũng không cảm thấy có gì lạ.

Chẳng qua gần đây Giải Trí Thiên Nghệ đúng là rất nổi bật.

Giám đốc phòng quan hệ thấy Lâm Sơ Huỳnh hình như không tức giận nên không xử lý kịch liệt như trước nữa.

Tới lúc gần chạng vạng, điện thoại Lâm Sơ Huỳnh vang lên.

Cô vừa mở ra đã thấy Lục Nghiêu đang spam tin nhắn.

Lục Nghiêu : [ Sao công ty chị lại lên hot seach nữa vậy??? ]

Lục Nghiêu : [ Bộ chị không xóa hot seach hả? ]

Lục Nghiêu : [ Muốn tôi nói với …..Chú hai không? ]

Nhìn mấy tin nhắn này, Lâm Sơ Huỳnh chỉ cảm thấy giải trí, đại khái không chờ tới khi cô trả lời, Lục Nghiêu  liền trực tiếp gọi qua.

“Khụ khụ, thím hai.” Lục Nghiêu ho khan một tiếng “Con gửi tin nhắn cho thím sao thím không trả lời gì hết vậy, thím không thấy người ta mắng Giải Trí Thiên Nghệ hả?”

“Thấy rồi.” Lâm Sơ Huỳnh xoa xoa thái dương “Cậu đừng gọi tôi là thím hai, tôi cảm thấy mình già thêm mười tuổi rồi.”

“Làm gì có, chú hai chỉ lớn hơn tôi có tám tuổi thôi.”

“...”

Lục Nghiêu a một tiếng, sau đó phản ứng lại nhưng không thể so với trước kia được, vội vàng nói sang chuyện khác “Chỗ tôi có thư mời triển lãm, chị có muốn đi cùng không?”

Gần đây anh ta khá ngoan, nhưng nghĩ lại hình như bản thân cũng không gây ra tội ác tày trời gì, tâm hồn lại bay bổng như trước.

Lâm Sơ Huỳnh hứng thú “Đi thôi.”

Đúng là gần đây cô rất rảnh, hơn nữa cũng không có show thời trang nào để xem, đi xem triển lãm tranh cũng được, biết đâu có lẽ hợp ý rồi mua liền.

Lục Nghiêu nhỏ giọng nhiều chuyện “Chị kết hôn với chú hai tôi xong có ổn không?”

Lâm Sơ Huỳnh hỏi “Cậu muốn hỏi gì?”

“Không có gì ….” Lục Nghiêu không dám hỏi quá nhiều “Chỉ là tôi thấy bình thường chú hai không quá quan tâm ai, rất tò mò sau khi chú ấy kết hôn sẽ như thế nào.”

Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy lời này có chỗ nào đó là lạ.

Qua một lát, cô mới chợt hiểu ra, không phải tới bây giờ Lục Nghiêu vẫn cảm thấy hai người họ liên hôn thương nghiệp chứ?

Hình như cũng hơi khó giải thích, dù sao anh ta cũng không biết chuyện ở Paris.

Nửa ngày không nghe được câu trả lời, Lục Nghiêu tưởng mình đã nói đã nói tới điểm chết người, vội vàng nói “Nếu chú hai có chỗ nào không tốt, chị có thể mách với ông nội.”

“Chỗ không tốt à….” Lâm Sơ Huỳnh thuận miệng nói theo anh ta, nói “Chú hai cậu không có chút nhiệt tình nào cả.”

Lục Nghiêu vừa nghe liền cảm thấy không xong rồi.

Bị anh ta nói trúng thật kìa.

Lâm Sơ Huỳnh còn chưa nói tiếp điện thoại đã bị cắt ngang, vẻ mặt cô mờ mịt, nhún vai, không để trong lòng.

Nhưng chuyện hot seach công ty anh ta nói cô vẫn nhớ kỹ, thuận tay vào hot seach Weibo.

Quả nhiên, đầu đề treo # Giải Trí Thiên Nghệ?? Lão bản mới #.

Cái này mà cũng hot lên được?

Lâm Sơ Huỳnh bấm vào liền thấy bài đăng của account makerting, hai bức ảnh, đều là ảnh mờ căm.

Cô vượt qua bao gian nan thử thách mới nhìn ra được, hình như đây là ngày đầu tiên cô đến Giải Trí Thiên Nghệ, chắc là bị chụp khi đó.

Nhưng mà cái ảnh này, dù cô là chính chủ cũng không chắc chắn sẽ nhận ra.

Nhưng dưới bình luận lại không giống vậy.

[ Lão bản mới vừa lên đài liền xảy ra đủ thứ chuyện tùm lum. ]

[ Quả nhiên là nữ, bằng không sao có thể làm ra được mấy chuyện này, giật đại ngôn của người ta cũng ghê tởm quá đấy. ]

[ Lưng dựa đại thụ có khác nha. ]

[ Thôi đừng nên phóng ảnh chụp chính diện làm gì, tôi sợ sẽ ói hết cơm tối mất. ]

[ Không muốn biếtcái  người đàn bà độc ác này trông như thế nào đâu! ]

“Người đàn bà độc ác“ Lâm Sơ Huỳnh nhìn vào một bình luận thủy quân trào phúng cô lớn lên xấu xí, một đống dấu chấm hỏi bay qua đỉnh đầu.

Nói cô ác cô có thể nhịn, nhưng nói cô xấu thì không bao giờ!

Nếu không phải có tu dưỡng của danh viện, Lâm Sơ Huỳnh sẽ trực tiếp vả mặt từng người, nhưng cô vẫn nhịn xuống, chấp nhặt với mấy anh hùng bàn phím đó thật không sang.

“Kiều Quả, gọi giám đốc phòng quan hệ lên đây.”

“Lão bản, ngay bây giờ luôn sao?” Kiều Quả vội từ ngoài tiến vào, sau đó nhìn thấy Lâm Sơ Huỳnh đang xem hot seach.

Cô ấy lập tức hiểu ra.



Kiều Quả đi thẳng tới phòng quan hệ công chúng, còn nhắc nhở trước trên Wechat “Lão bản rất tức giận, ông mau đè mấy bình luận chửi bới đó xuống đi.”

Giám đốc bộ phận quan hệ công chúng rùng mình.

Ông ta xem ảnh chụp Kiều Quả mới gửi qua, bên trên đầy các bình luận khó coi, ngay cả nhìn quen đủ loại lời nói rồi cũng cảm thấy cạn lời.

Lão bản họ xinh đẹp như thế, xấu chỗ nào.

       @.@ @.@ @.@ @.@ @.@

Chạng vạng 5 giờ, cư dân mạng phát hiện hot seach thay đổi.

Lúc Lâm Sơ Huỳnh lên Weibo lần nữa, phát hiện bấm vào hot seach thì nội dung đã thay đổi, bài đầu tiên không phải account marketing đăng.

Mà là official weibo công ty đăng lên.

[ Giải Trí Thiên Nghệ: Lão bản chúng tôi là đẹp nhất! Không chấp nhận phản bác! Rút ra năm fan có cầu vồng thí đỉnh nhất tặng một chiếc xe hơi! # mỉm cười ]

Chắc là sợ quá bình thường, ban đầu biên tập soạn thảo còn thấy vốn là chọn ra một fan lại tăng thành năm người như bây giờ đây.

Lâm Sơ Huỳnh: ???

Tiền của cô không phải tiền hả?

Nhưng khi cô vào xem bình luận, nhìn thấy bình luận đứng đầu là một bài luận văn cầu vồng thí nhỏ, khóe môi Lâm Sơ Huỳnh không nhịn được nhếch lên.

Mấy ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng lần đó của Giang Tuyết Danh lấy ra dùng hoàn toàn dư sức, tặng chút tiền cho fans cũng không có gì.

Đương nhiên mặt khác cũng có dân mạng không hợp nhau bình luận.

[ Bắt đầu lấy tiền thu mua người rồi ư? ]

[ Thổi phồng thế nào cũng không thay đổi được sự thật Thẩm Minh Tước giật đại ngôn của Cẩm Tú đâu. ]

[ Một official weibo phát ngôn như vậy mà coi được hả? ]

Nói thì nói thế, bọn họ rất nhanh đã bị chìm nghỉm, tốc độ bay lên của số lượng chuyển phát và bình luận có thể thấy rõ bằng mắt thường.

Lâm Sơ Huỳnh nhìn mấy bình luận đó, trong lòng tức sôi máu.

Cái người Trương Cẩm Tú này rốt cuộc chui từ chỗ nào ra vậy, nơi nơi tìm cảm giác tồn tại cô có thể làm lơ vậy mà còn dám nhảy ra lần nữa.

Tin nhắn của Lục Nghiêu cũng nhảy ra theo: [ Giàu quá! Giàu quá! Thân là cháu trai mới của thím, con cảm thấy nên ủng hộ thím hai một chút! ]

Lục Nghiêu: [ Thím hai cứ yên tâm! Cháu trai sẽ không làm thím thất vọng đâu! ]

“...?”

Lâm Sơ Huỳnh đang cân nhắc xem vị đại thiếu gia này sẽ ủng hộ kiểu gì.

Lục Nghiêu cũng có tài khoản trên Weibo, lối sống ăn chơi trác táng, nhờ vào gương mặt khá đẹp trai nên có không ít fans.

Lập tức chuẩn bị chuyển phát tăng giá lên.

Chờ anh ta suy nghĩ xong sẽ tặng cái gì, đã qua hơn mười phút rồi.

Lại chờ Lục Nghiêu soạn văn xong chuẩn bị đăng lên, liền thấy được Weibo chuyển phát nhiều thêm một tài khoản…….

Tập đoàn Hoa Thịnh cũng chuyển phát!

Hơn nữa là trực tiếp chọn hai người tặng một chuyến du lịch thế giới miễn phí, Hoa Thịnh tài trợ toàn bộ hành trình, còn có quyền lợi hưởng thụ khu du lịch mới cả đời.

Lục Nghiêu nhìn nhìn nội dung, yên lặng bỏ tay xuống.

Không có so sánh sẽ không có tổn thương.

Cùng lúc đó, Lâm Sơ Huỳnh cũng nhìn Weibo chuyển phát mới nhất trên official weibo, trực tiếp thổi lửa cho chuyện này.

Hoa Thịnh tới xem náo nhiệt cái chủ đề này chi vậy.

Nhưng hiệu quả vô cùng rõ ràng, cơ hồ là thời khắc cư dân mạng phát huy trình độ ngữ văn mười mấy năm của mình, đủ loại cầu vông thí được đăng lên.

Độc ác nhất là chủ nghĩa tiền tệ, ngay cả account marketing cũng lật mặt: [ Fans mấy người nỗ lực một chút! Sung sướng cả đời! ]

Trên Weibo khí thế ngất trời.

Lâm Sơ Huỳnh nhìn thời gian, gần 5 giờ, thời gian tan tầm, cô trực tiếp gọi điện cho Lục Yến Lâm “Hoa Thịnh đăng bài Weibo đó……”

Cô còn chưa nói xong, đối diện đã truyền tới tiếng lật trang văn kiện, theo sau là giọng nam trầm thấp “Cảm thấy lên giá chưa đủ, hửm?”

Lỗ tai Lâm Sơ Huỳnh lại đỏ lên.

Đủ thì chắc chắn là đủ rồi, dù sao cũng rất hợp ý cô.

“Anh không cần tăng ca đúng chứ.” Lâm Sơ Huỳnh ho nhẹ một tiếng che dấu, lại nói “Chú hai, ra ngoài hẹn hò không?”

Đầu kia ngừng lại, có âm thanh ngón tay gõ trên mặt bàn.

Sắc trời đậm dần, hoàng hôn buông xuống, ánh nắng chiều tà chiếu vào cửa sổ sát đất nhuộm văn phòng thành màu cam đỏ.

Lục Yến Lâm hỏi “Đây là phần thưởng à?”

“Cũng có thể xem là như thế.”

“Chỉ đơn giản vậy thôi?”

Lời này vừa ra Lâm Sơ Huỳnh sửng sốt một chút, sau đó mới hiểu ra ý tứ của anh, giọng nói lập tức mềm xuống “Vậy chú hai muốn được khen thưởng thế nào?”

Trong giọng nói cô có chút ngọt ngào.

“Anh tưởng em sẽ đích thân khen thưởng.” mặt mày Lục Yến Lâm hơi liễm, ngữ điệu bình tĩnh “Địa điểm hẹn hò có thể chọn ở nhà.”

Nói tóm lại là, anh muốn về nhà hẹn hò.

Lâm Sơ Huỳnh: ???

Cảnh báo quay xe, không hẹn hò gì nữa hết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.