Không gian bên trong xe đương nhiên kém hơn bên ngoài trống trải, lại còn đóng kín, Lâm Sơ Huỳnh dán lên người Lục Yến Lâm nói chuyện, ngay cả tài xế phía trước cũng không nghe thấy được. 
Còn về trợ lý Trần thì đã đeo tai nghe lên từ sớm rồi. 
Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe. 
Lục Yến Lâm rũ mắt nhìn Lâm Sơ Huỳnh dựa trên người mình, đôi mắt trong trẻo, hiển nhiên cô không ý thức được hành động thân mật như thế mê người cỡ nào. 
Đoán chừng đây chắc là một thói quen. 
Lục Yến Lâm nghĩ nghĩ, thấp giọng hỏi "Em muốn tại đây sao?" 
Anh có hơi kinh ngạc. 
Lâm Sơ Huỳnh nghe được lời thoại này, nghĩ không chừng câu sau là câu "Cũng không phải không thể" lắm. 
Không! 
Cô không muốn chơi xe. Chấn đâu! 
Thậm chí trong đầu Lâm Sơ Huỳnh còn hiện lên cảnh tượng đó, cô lập tức lắc đầu, còn chưa giãy ra người đàn ông đã cúi xuống hạ giọng mở miệng "Chờ thêm lát nữa." 
Chứa đầy sự trấn an. 
"...?" 
Sao mà nghe giống như cô đói khát lắm vậy? 
Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy mình mới không phải người như thế đâu. 
Cô trừng mắt nhìn Lục Yến Lâm, trên mặt vô cùng bình tĩnh giật tay về, nhưng là lúc làm xong lại không nhịn được, nhéo vai anh thêm một cái. 
Nhưng thật ra lực đạo không lớn lắm. 
Đối với Lục Yến Lâm mà nói, giống như bị một con mèo nhỏ gãi ngứa, duy chỉ khác ở chỗ là để lại trên áo sơ mi của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-tao-bao/2762824/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.