Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101
Chương sau
Trái tim nóng. Tài xế trong xe cẩn thận hạ nhiệt độ, im lặng hoàn toàn ngoài lái xe thì y như người máy Cửa sổ xe cũng không đóng kín, hơi lộ ra một khe nhỏ. Cảm xúc dưới lòng bàn tay cực kỳ tốt, khiến trong nháy mắt Lục Yến Lâm bị mê hoặc, rốt cuộc Lâm Sơ Huỳnh uống nhiều rượu rồi nói bừa, hay là cố ý. Tầm mắt của anh liền đặt lên người cô, khóe môi hơi cong lên, giọng nói mát lạnh: “Em muốn hạ nhiệt bằng phương pháp vật lý, hay –––“ Lục Yến Lâm chưa nói xong. Lâm Sơ Huỳnh bị gợi lên hứng thú: “Hay là cái gì?” Cô ngược lại muốn nghe xem anh sẽ trả lời thế nào. “Xoa xoa?” Lục Yến Lâm hỏi lại. Có vẻ đây là lần đầu tiên nói vậy nên trên mặt anh có chút khác biệt, ánh mắt cũng không trầm tĩnh như bình thường nữa. Lâm Sơ Huỳnh giật mình đứng hình vài giây mới xác định Lục Yến Lâm đúng là nói “xoa xoa”, tay cô còn nắm lấy tay anh không buông. Rốt cuộc không nhịn được, cười rộ lên. Tiếng cười thanh thúy dễ nghe quanh quẩn bên trong xe, sắc mặt của Lục Yến Lâm không đổi nhưng giữa hai đầu mày có thể thấy độ cong nhăn lại. “Má ơi, chú hai anh vậy mà lại nói như vậy.” Lâm Sơ Huỳnh sắp cười đến điên rồi, tựa lưng vào ghế ngồi, “Xoa xoa?” Cô nhẹ nhàng cắn m.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101
Chương sau