Lâm Sơ Huỳnh cảm thấy thật mê mang.
Đương nhiên cô biết Lục Yến Lâm để ý đến tuổi tác, nhưng hiện tại bầu không khí đang nóng lên, nói câu đó thật sự rất kỳ quái.
Cô thâm tình mà nâng mặt anh: “Chú hai.”
Lục Yến Lâm ừ.
Lâm Sơ Huỳnh nói: “Em mới đón sinh nhật không bao lâu.”
Trong phòng khách nháy mắt an tĩnh lại.
Lục Yến Lâm hơi sửng sốt, thấy sự giảo hoạt trong mắt cô cười nhẹ rồi gật đầu nói: “Anh đã biết.”
“Như vậy chênh lệch giữa hai ta lại nhỏ hơn.” Lâm Sơ Huỳnh cố ý nói.
“......”
Nhìn thấy người đàn ông bị mình chế trụ, Lâm Sơ Huỳnh nhịn không được cong môi.
Nói thật, tuổi nhỏ đối với cô mà nói không có tác dụng gì, huống hồ cô cảm thấy 30 tuổi mới là lúc cuộc sống bắt đầu không lâu, mặc kệ nam nữ, sự từng trải đều là một loại phương thức gia tăng mị lực.
So sánh với bọn Lục Nghiêu, Lục Yến Lâm có sự thành thục, kinh nghiệm mà người khác không thể bằng được, mà những thứ này đều là nơi khiến cô mê mẩn.
“Không thèm nghe anh nói nữa.” Lâm Sơ Huỳnh dời đề tài mẫn cảm này: “Em nấu cơm cho anh nhé, được không? Anh đã ăn cơm chưa?”
“Chưa.”
Lục Yến Lâm trợn mắt nói dối.
Lâm Sơ Huỳnh vỗ tay: “Vậy hôm nay anh có lộc ăn rồi.”
Lục Yến Lâm tâng bốc: “Rất vinh hạnh.”
Lâm Sơ Huỳnh đã lâu không xuống bếp, vừa khéo hôm nay bảo người mang đồ ăn đến, vừa vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-tao-bao/2762746/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.