Trong không khí tràn ngập sự xấu hổ. 
Trình Minh Thành nhẹ nhàng nhếch mày lên, anh rất không hài lòng với câu mỉa mai bóng gió này của cô: “Đói bụng không?” 
“No rồi.” Thẩm Minh Tước nói. 
Tức đến no rồi. 
Trình Minh Thành cũng không cảm thấy kỳ lạ đối với phản ứng của cô, anh dời đề tài: “Anh đưa em về.” 
Thẩm Minh Tước không nói chuyện, không để ý tới anh. 
Cô nương theo tay Tiểu Trần, chuẩn bị kéo chân ra khỏi khe hở nhưng mất một lúc cũng không kéo ra được. 
Trình Minh Thành đang đứng đối diện cô nên cô cũng không muốn làm ra động tác quá khoa trương, nếu làm thế thì nhìn cô thua thiệt lắm. 
Nhưng mà không rút ra thì cũng rất xấu hổ. 
Tiểu Trần nhỏ giọng nói: “Để tôi làm cho.” 
Thẩm Minh Tước ngước mắt nhìn người đàn ông đứng đối diện, cô hơi lắc đầu, dứt khoát rút chân ra khỏi giày, để chân trần đứng trên mặt đất. 
Mặt đất rất lạnh, ngón chân cô vô thức cuộn tròn lại. 
Bàn chân trắng nõn mịn màng đối lập hoàn toàn với mặt đất đen nhánh. 
Thẩm Minh Tước dứt khoát cởi luôn chiếc giày còn lại, cô dùng tay túm chiếc giày ra khỏi khe hở rồi tự cầm cả hai chiếc trên tay. 
“Tiểu Trần, về nhà.” 
“Ok.” Tiểu Trần đi phía sau, sau đó trộm nhìn Trình Minh Thành, Tiểu Trần cảm thấy hai người này đúng là kỳ lạ. 
Mặt đất sạch sẽ nhưng vẫn có đá vụn, đâm vào lòng bàn chân khiến cô đau, Thẩm Minh Tước cắn môi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-tao-bao/2762701/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.