Hành lang quá mức im lặng.
Tiểu Trần một lần nữa trở thành phông nền, cô dời mắt, giả vờ như bản thân không thấy gì cả, đỡ phải xong việc rồi bị diệt khẩu.
Trình Minh Thành ho nhẹ một tiếng: “Vừa nãy em ăn ít lắm sao?”
Thẩm Minh Tước nói: “Tại có món ngon, có món dở.”
Lúc cô đồng ý hẹn với Trình Minh Thành thì căn bản không nhớ ra hôm nay mình có gameshow phải quay, cho nên mới phản ứng như vậy.
Trình Minh Thành mở miệng trấn an: “Chỉ có một ngày thì sẽ nhìn không ra đâu, cân nặng cũng sẽ không tăng nhanh như thế.”
Thẩm Minh Tước lắc đầu: “Anh không hiểu đâu, thấy vậy chứ nhanh lắm đó, nếu bây giờ em ăn thì ngày mai chắc chắn nhìn sẽ béo hơn hôm nay.”
Lát nữa cô uống thêm một chút gì đó là được.
Thẩm Minh Tước đã quen với cuộc sống như thế, tuy nhiều lúc cô có than vãn, nhưng chỉ để cho tâm lý thoải mái hơn chút thôi.
“Anh lại đến đây làm gì?” Thẩm Minh Tước đột nhiên hỏi, nghi ngờ nhìn anh, “Không lẽ anh đến đây công tác?”
Ở một nơi hẻo lánh như vậy, Trình thị không thể nào lại có việc cần làm.
Trình Minh Thành vô cùng thản nhiên: “Thị sát.”
Show trinh thám [Ai là hung thủ] này do anh đầu tư, anh đến đây thị sát thì cũng là điều hợp lý.
Thẩm Minh Tước à một tiếng, cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Trình Minh Thành ra khỏi thang máy, đứng đối diện cô, hỏi: “Bây giờ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-tao-bao/2762676/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.