Vào năm Miên Miên 4 tuổi, sự nghiệp của Thẩm Minh Tước đã thành công rực rỡ.
Cũng không biết do may mắn hay sao mà mấy năm nay các nhãn hàng xa xỉ đều mời cô làm người phát ngôn, còn có một nhãn hàng cao cấp cũng mời cô nữa.
Vậy nên, cứ cách hai ba ngày là Thẩm Minh Tước phải ra ngoài, mà mỗi lần đi là tận mấy ngày, nhưng khổ nỗi Miên Miên vẫn còn nhỏ nên ngày nào cũng cần call video bé.
Hôm nay là chủ nhật nên Miên Miên không cần đi nhà trẻ, Trình Minh Thành cũng ở nhà nghỉ ngơi, thật ra anh cũng không có tâm trạng nghỉ nên lại bắt đầu cầm tài liệu lên xem.
Dì giúp việc đang bận rộn trong bếp, Miên Miên ngồi trên sofa xem TV.
Đương nhiên, trong nhà trừ bé thì không có ai xem TV cả.
TV màn hình to gắn trên vách tường, Miên Miên ôm búp bê, nhìn không chớp mắt vào đó, mãi đến khi bóng dáng Thẩm Minh Tước xuất hiện.
Bé không biết biểu diễn thời gian là gì, cũng không hiểu người mẫu là như thế nào, bé chỉ biết trang phục mà mẹ mình mặc rất đẹp, mẹ cũng đẹp.
Phần đó chỉ xuất hiện có một hai phút nhưng bé lại xem rất tỉ mỉ, sau đó ôm búp bê chạy bịch bịch bịch lên lầu.
“Ba ơi! Ba ơi ba!”
Người còn chưa thấy mà âm thanh đã đến trước.
Trình Minh Thành vừa buông tài liệu xuống thì thấy một cục màu hồng nhạt chạy như bay về phía mình, mí mắt anh giật giật.
Anh đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tron-tao-bao/2762671/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.