Thanh Uyển từ trên cao nhảy xuống cạnh một binh sĩ giành lấy cây cung trên tay gã giương cung nheo mắt nhắm thẳng về hướng Tiểu Thất bắn tới. Ba mũi tên liên tiếp nhau nhắm thẳng mục tiêu xé gió bay vút tới.
Tiểu Thất thất kinh trợn tròn mắt, mặc dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng trong khoảnh khắc tận mắt nhìn thấy cái chết đến gần cũng khiến y sợ hãi.
Trong không trung vang lên tiếng “keng” chói tai, sau đó ba mũi tên chuyển hướng cắm thẳng xuống đất cách Tiểu Thất không xa. Y run rẩy không dám thở mạnh đến khi trước mắt xuất hiện bóng dáng nam nhân mặc một thân bạch y Tiểu Thất mới kịp hoàn hồn.
Một tiếng “Tiểu Bạch” còn chưa kịp thoát ra Tiểu Thất đã nghe tiếng hét vang trời từ tứ phía.
“Thái tử Bắc Triều xuất hiện rồi mau bắn tên.”
“Người đâu bao vây chỗ này lại.”
“Mau bắt người không được để hắn thoát.”
Giữa vô vàn tiếng hô hoán Tiểu Thất vẫn nghe thấy tiếng nói trầm ấm của Bạch Thái Thiên vang lên bên tai mình, rất khẽ nhưng cũng khiến người khác rất an lòng.
“Đừng sợ, ta đưa đệ rời khỏi đây.”
Tiểu Thất chưa bao giờ thấy tự trách bản thân như bây giờ, y vẫn luôn là gánh nặng của người thân, y lúc nào cũng đem lại phiền phức rồi lại khiến những người quan tâm y bị liên lụy. Y đáng ra nên chết đi từ sớm phải, y vốn không nên xuất hiện trên đời này.
Trước mắt Tiểu Thất là một trận chiến ác liệt, tuy rằng người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tan/3512385/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.