Mới qua mấy ngày ngủ không yên mà Tiểu Thất đã tiều tụy đi không ít, một phần vì ăn uống không ngon lại vì suy nghĩ quá nhiều chuyện nên khí sắc cũng ngày càng kém đi. Nỗi băn khoăn vì cái chết của hai huynh muội Cao gia cũng khiến y thấy bứt rứt không yên.
Ngày hôm sau trời đã không còn mưa nhưng nhiệt độ bên ngoài vẫn còn hơi se lạnh. Tiểu Thất khoác áo choàng mỏng cùng Tiểu Lục tới Mục phủ, y có chuyện muốn xác thực nên cần có người giúp, mà người này chỉ có thể là Mục Vĩnh Kì.
Lúc Tiểu Thất tới nơi Vĩnh Kì đã sớm không còn ở trong phủ, nếu như bình thường khi hắn tới quân doanh thì sớm nhất cũng phải buổi chiều mới trở về. Nhưng có vẻ như quản gia đã được căn dặn từ trước nên chỉ bảo Tiểu Thất ngồi đợi một lát, ông sẽ cho người đi báo với tướng quân.
Cứ nghĩ hẳn là sẽ phải đợi rất lâu nhưng Tiểu Thất chỉ là đi dạo vài nơi trong phủ thì Vĩnh Kì đã trở về. Hắn chưa từng nghĩ Tiểu Thất sẽ chủ động tới phủ tìm mình nên chỉ vừa nghe gia nhân báo hắn đã quẳng tất cả công vụ ra phía sau cấp tốc cưỡi ngựa trở về.
“Tẩu tử đợi có lâu không?”
Tiểu Thất nghe ra vài phần kích động lẫn hơi thở nặng nề của Vĩnh Kì thì có hơi bất ngờ nhưng cũng không quá để tâm.
“Không.”
Lúc này nô tài trong phủ mang trà và bánh ngọt lên nên cả hai đều im lặng không nói gì. Đợi khi xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tan/3477089/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.