Thần trí Tiểu Thất đã bắt đầu có chút mơ hồ nhưng vẫn bị cảnh vừa rồi làm cho giật mình. Lúc Bạch Thái Thiên mang vẻ mặt lo lắng bước vào Tiểu Thất rốt cuộc cũng thở ra một hơi.
Quả nhiên vẫn là Tiểu Bạch.
Y muốn suy nghĩ xem rốt cuộc vì sao người này vẫn luôn đúng lúc xuất hiện như vậy, không sớm không trễ, vẫn luôn vừa kịp lúc. Thế nhưng cái nóng tỏa ra từ toàn thân đã lấn át toàn bộ lí trí y, Tiểu Thất lẩm bẩm cái gì đó khi Bạch Thái Thiên sát lại gần mới nghe rõ được nội dung.
“Bịt mũi lại… không được ngửi.
…Lư đồng… có… có…”
Chẳng cần Tiểu Thất nói hết câu chàng cũng hiểu được ý y muốn nói. Bạch Thái Thiên dùng tay áo bịt kín mũi mình, vung một quyền đạp lư đồng đang tỏa ra hơi khói nhàn nhạt bay ra ngoài vỡ tan tành. Bạch Thái Thiên đỡ Tiểu Thất ngồi dậy lo lắng hỏi.
“Tiểu Thất, đệ sao rồi? Không xảy ra chuyện gì đấy chứ?”
Cái đụng chạm vào da thịt của Bạch Thái Thiên làm cả người Tiểu Thất run lên, cả người như có hàng vạn con kiến đang bò quanh ngứa ngáy vô cùng. Y muốn đẩy người kia ra nhưng toàn thân đều vô lực chỉ có thể cầu cứu một chút lòng tốt của đối phương.
“Trói ta lại Tiểu Bạch…Cầu xin huynh…Không được chạm vào ta…”
“Đệ trúng độc rồi, còn cứ như vậy sẽ không ổn…”
“Không. Ta…ta chịu được, huynh cứ mặc kệ ta.”
“Tiểu Thất…Ta…” Ta sao có thể nhẫn tâm để đệ chịu khổ chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tan/3463002/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.