An Khánh đế một tay che miệng ho khan vài tiếng tay còn lại vẫn đang cầm tấu sớ nhưng mắt lại nhìn xuống mấy đại thần đang quỳ gối. Năm vị đại thần chia làm hai phe, một phái chủ chiến, một phái chủ hoà ai cũng khăng khăng kiên trì với ý của mình. An Khánh đế không tỏ thái độ cũng do dự chưa quyết định.
Khi Mộ Dung Hoa bước vào Cảnh Minh cung An Khánh đế mới buông tấu sớ xuống cho các vị đại thần đứng lên. Hoàng thượng hỏi ý Mộ Dung Hoa có thể nắm chắc bao nhiêu phần thắng nếu như xuất binh. Hắn không trả lời trực tiếp mà nói :
"Liêu Châu và Trịnh Châu nằm ngay biên giới với Tây Vực đúng ra bọn chúng nên chiếm hai thành này trước sau đó mới đánh qua Sầm Châu. Nhưng Tây Vực lại trực tiếp bỏ qua Liêu Châu và Trịnh Châu hẳn là có uẩn khúc gì đó."
An Khánh đế gật đầu bảo hắn tiếp tục nói.
"Trước khi biết được mục đích thật sự của bọn họ chúng ta vẫn nên tránh đánh rắn động cỏ. Nên điều tra rõ ràng rồi mới quyết định đánh hay không."
"Vậy phò mã nghĩ ai tới Sầm Châu điều tra là thích hợp nhất."
Mộ Dung Hoa trầm mặc cúi đầu, hắn không biết là hoàng thượng thật sự không hiểu hay cố tình không hiểu ý hắn nữa. Cho người tới điều tra xong rồi thế nào nữa, đợi tra ra kết quả có khi Tây Vực đã đánh thẳng tới kinh đô luôn rồi. Hắn đang suy tính thì đã có người như hiểu ý hắn mà tiếp lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-tan/2726723/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.