Du thuyền rời xa bờ.
Bầu trời xanh thẳm nối liền với mặt biển, gợn sóng lăn tăn trong đêm đen.
Bóng hình quấn quýt của hai người tựa vào lan can, chìm trong một nụ hôn. Gió thổi tung mái tóc dài của cô, để rồi chúng lại quấn quýt quanh những ngón tay anh. m** l*** d** d**, thân thể nóng rực áp sát.
Nụ hôn kết thúc, anh khẽ lùi lại, vòng tay ôm eo cô cũng nới lỏng đôi chút.
Đôi môi cô đỏ mọng, đáy mắt ngập nước, ý thức đã có phần tan rã. Cô tựa vào lan can, ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao. Anh cúi xuống nhìn bộ dạng của cô, trông chẳng khác nào một búp bê bị giày vò đến kiệt sức, một vẻ đẹp tan vỡ khiến người ta không kìm được h*m m**n. Anh lại cúi đầu, đặt lên môi cô một nụ hôn khác.
Sâu hơn, triền miên hơn.
Gió biển hòa cùng hương tuyết tùng trên người anh khiến cô say mê. Cô vòng tay ôm lấy cổ anh. Đầu lưỡi anh lướt qua vùng nhạy cảm trong miệng cô, mang đến cảm giác tê dại toàn thân và những cơn run rẩy không ngừng. Chân cô mềm nhũn, không thể đứng vững.
Lục Sầm ôm ghì lấy cô, để toàn bộ sức nặng của cô dựa hết vào người mình, cảm nhận sự mạnh mẽ và áp bức của anh.
Mãi cho đến khi cô không thở nổi.
Người đàn ông dùng lòng bàn tay lau nhẹ khóe môi cô, nhếch mép cười: “Bao nhiêu năm nay Lê tổng vẫn không có tiến bộ gì nhỉ?”
Lê Sơ Huyền mặc kệ anh, xoay người bỏ đi.
Chiếc lễ phục hôm nay của cô thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-soi-ben-cang/4797690/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.