Cuộc nói chuyện kết thúc.
Lục Hiến rời đi trước, Lục Tiêu đứng ngây người nhìn theo bóng lưng anh ta, không biết đang suy tính điều gì.
Lục Mị đợi bóng Lục Hiến biến mất sau con đường nhỏ mới dám cẩn thận liếc nhìn Lục Tiêu: “Anh cả, anh đừng nghe lời anh Ba châm ngòi ly gián. Chuyện của anh ấy xét cho cùng là do anh ấy cấu kết với người ngoài lừa tiền của ba, liên quan gì đến anh Hai chứ?”
Lục Tiêu dời mắt khỏi bóng lưng Lục Hiến, quay sang cười khẩy với Lục Mị: “Giờ em thành chó săn cho cậu ta rồi à? Dựa vào việc em đang ở trong tập đoàn nên ra vẻ chó cậy nhờ chủ sao?”
Lục Mị bất đắc dĩ: “Anh, em chỉ nói sự thật thôi.”
Lục Tiêu là người thế nào, là em gái ruột, chẳng lẽ cô ấy còn không hiểu? Nóng nảy, vô nguyên tắc, ỷ vào có ông nội và ba mẹ chống lưng nên chuyện gì cũng dám làm, việc vượt quá giới hạn đã là chuyện thường.
Lục Mị tiếp tục khuyên: “Anh, nói thật nhé, chuyện của anh và anh Ba đã khiến giá cổ phiếu của tập đoàn sụt giảm nghiêm trọng. Nếu thật sự là anh Hai làm, anh ấy được lợi gì chứ?”
Lục Tiêu cười lạnh: “Kết quả bây giờ không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Tập đoàn Lục Thị sau này một mình cậu ta được định đoạt hết.”
Việc đã đến nước này, Lục Mị không biết phải nói gì hơn. Ở tập đoàn, anh Hai đã sớm một tay che trời. Chẳng qua anh vẫn còn nể tình ruột thịt nên mới tạo ra một biểu hiện giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-soi-ben-cang/4797688/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.