Lê Sơ Huyền nghiêng đầu nhìn anh.
“Lục tổng đang muốn hoàn thành giấc mộng thời niên thiếu không có được tôi sao?”
Những tình ý như có như không mà cô vô tình phát hiện ra thời trung học, lẽ nào thật sự chỉ là ảo giác của cô? Người đàn ông không nói gì, lòng bàn tay anh v**t v* lưng cô một cách đầy nhịp điệu, những gợn sóng không thể che giấu trong mắt sắp sửa nhấn chìm cô.
“Tại sao Lục tổng lại cảm thấy mình sẽ thắng?” Lê Sơ Huyền cười hỏi.
“Có quan trọng không?” Thắng hay thua thì có quan hệ gì đâu? Kết quả sau cùng vẫn là thứ anh muốn.
Lê Sơ Huyền bừng tỉnh.
Cô cúi người, vùi mặt vào hõm vai anh, đôi môi đỏ dán vào vành tai anh, hơi thở như lan, cảm giác tê dại râm ran lan khắp toàn thân.
Cô khẽ nhúc nhích cơ thể để tránh đi sự nóng bỏng, nhỏ giọng nói: “Vậy Lục tổng hy vọng tôi thắng hay là tôi thua đây?”
Anh nhắm mắt, sự tự chủ trong nháy mắt tan rã. Anh ấn vào gáy cô, vừa định hôn lên môi cô thì điện thoại đúng lúc này lại vang lên.
Lê Sơ Huyền quỳ trên sofa, tầm mắt dừng lại trên màn hình điện thoại đang sáng lên trên bàn trà, cô trêu chọc: “Lộ Xuyên tìm anh kìa, nửa đêm nửa hôm chắc là có việc gấp đấy.”
Cô nhoài người lấy điện thoại của anh, còn tốt bụng giúp anh bắt máy rồi đặt bên tai anh.
Cho đến khi, ánh mắt sâu thẳm của anh bị sự lạnh lẽo thay thế, anh chủ động nhận lại điện thoại từ tay cô.
Lê Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-soi-ben-cang/4797680/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.