Trong tiểu viện suối nước nóng cổ kính, những chiếc đèn lồng bằng giấy viết tay được treo trên giá đèn hoa cúc lê đặt dưới đất. Trên chiếc bàn vuông nhỏ bằng gỗ tử đàn lá nhỏ là một bình mai gốm men trắng cắm những đóa tulip màu hồng nhạt.
Trên tấm bình phong đời Minh chạm nổi hoa văn cỏ cây vắt một chiếc áo choàng tắm.
Bể tắm nước nóng riêng tư được rắc đầy cánh hoa hồng đỏ. Sóng nước đẩy chiếc khay gỗ nổi lềnh bềnh ra xa, ánh lửa từ cây nến thơm trên khay bị gió đêm thổi lúc tỏ lúc mờ.
Trong bể tắm, nước suối ấm nóng ngập qua eo bụng, người đàn ông dang rộng hai tay gác lên thành bể. Lê Sơ Huyền quấn khăn lông, quỳ trên thành bể, cúi đầu hôn lên đôi môi mỏng hơi se lạnh của anh.
Móng tay cô lướt qua yết hầu, khiến người đàn ông khẽ rên lên.
Cô đắc ý cười cười, nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của anh cô lập tức thu lại nụ cười.
Cô dời ánh mắt đi, cầm lấy ấm trà nóng đang được giữ ấm trên chiếc bếp nhỏ gần đó, “Lục tổng có muốn uống trà không?” Hỏi xong không đợi anh trả lời, cô đã cầm tách trà có độ ấm vừa phải đưa đến miệng anh. Có lẽ do không điều chỉnh tốt góc độ, cô đưa hơi vội, trà từ khóe môi anh tràn ra, men theo đường nhân ngư chảy xuống hòa vào dòng nước.
Có một chút, cảnh đẹp ý vui.
“Chậc chậc,” Lê Sơ Huyền cảm khái, “Cũng không biết kiếp trước anh đã làm bao nhiêu việc tốt, mới đổi lại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-soi-ben-cang/4797678/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.