Tháng Chạp, thời tiết lạnh và ẩm ướt, tuyết rơi rất nhiều, Vi trạch người đến người đi bận rộn chuẩn bị đón Tết.
Hai tháng trôi qua, Vi Thịnh Tư không ngày nào được ăn ngon ngủ ngon, hắn vẫn luôn nhớ về bóng hồng ngày ấy, trong lòng cồn cào khôn tả. Từ lúc thư viện cho nghỉ đông, hắn vẫn luôn đến Đông viện thật sớm, lấy cớ thỉnh an cữu mẫu, chỉ mong được một lần tương ngộ giai nhân.
Gặp được vài lần, Vi Thịnh Tư vẫn chưa cùng nàng nói qua câu nào, Phó Thị Du đã phát hiện thấy điều không ổn. Thị cảm nhận được Vi Thịnh Tư có điều gì giấu thị, thế nhưng thị không muốn chọc thủng lớp cửa sổ giấy này, vẫn vờ như không biết, sau đó lấy cớ trời lạnh miễn thỉnh an cho tất cả thị thiếp khác, tất nhiên có cả Triệu thị.
Từ hôm Trung Thu, thái độ của thị đối Triệu Ngọc Chân đã có thay đổi, bởi vì lão gia đã dặn thị thu xếp cho Vi Thục Chi học cầm nghệ cùng với Triệu thị. Triệu thị được lòng lão gia, Phó thị không thể đưa sắc mặt tệ nữa. Triệu thị cũng tương đối biết làm người, giúp thị quản lí các thị thiếp khác không tệ, Phó thị đành dung túng nàng hơn. Triệu thị không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, mà cũng rất khôn khéo. Nàng ta không ít lần mang tin tức đến cho Phó thị; Phó thị không quá dễ tính, các thị thiếp khác đều không thích thị, chỉ có Triệu Ngọc Chân ngày ngày tháng tháng vẫn chăm chỉ đến hầu hạ thị, Phó thị dần không quá ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-tren-lau-bac/2572056/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.