Hôm sau Thanh Lê có tỉnh lại một chút, có một bàn tay cứ lay động y liên tục, trong giấc ngủ cũng không được yên tĩnh, Thanh Lê hé mắt thì thấy một người ngồi bên giường, lay nhẹ người y.
Thanh Lê muốn đẩy bàn tay đó ra nhưng cơ thể không có lực, đầu óc y đặc quánh như tương hồ, mơ mơ hồ hồ có người kê gối đầu cao cao rồi dựng y dựa vào, miệng bị đút vào chất lỏng nóng nóng, y hoạt động yết hầu nuốt xuống, hình như là cháo thì phải.
Thanh Lê lại mơ màng ngủ tiếp, suốt mấy ngày liền y không tỉnh nổi, đầu óc lúc mơ lúc tỉnh, cơ thể như không phải của mình. Y chỉ mang máng nhớ về người thi thoảng đút cháo cho y, còn có bàn tay nhẹ nhàng vuốt trên tóc mình.
Đến tận ba ngày sau Thanh Lê mới tỉnh dậy, y mở mắt, đập vào mắt trước hết là trướng màn đang rũ xuống, Thanh Lê khó khăn nghiêng cổ nhìn ra ngoài, bởi vì có màn che chắn, y chỉ nhìn được cảnh vật mờ mờ, thoáng chốc cảm thấy thanh tỉnh, vì Thanh Lê đã nhận ra đây không phải tiểu viện quen thuộc mình ở suốt một năm.
Thanh Lê nhúc nhích tay chân một chút, phát hiện mình đã có thể cử động, y muốn ngồi dậy xem. Đầu tiên Thanh Lê nắm nắm tay mình, lúc quỳ gối ở Tầm Mai viên ngón tay đã đông cứng ngắt, đầu ngón tay phát tím, Thanh Lê nghe nói có người bị lạnh đến rụng cả ngón tay xuống, không nhịn được sờ sờ kiểm tra chính mình.
Vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-tren-lau-bac/2572049/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.