Dù trong cung có hỗn loạn ra sao, ở Vi trạch lại hoa đào phơn phớt, một mảnh bình yên.
Hôm nay mặt trời đã lên cao ba sào mà Thái phó vẫn còn nằm trong chăn với tiểu khôn tử. Sáng nay hắn dậy sớm lên triều xong trở về Thanh Lê vẫn còn vùi đầu ngủ ngọt ngào, Vi Bắc Lâu nghĩ nghĩ cởi ngoại bào leo lên ôm thiếu niên vào lòng, một hồi cũng ngủ bù theo.
Mặc Ngọc đứng trước cửa, trong lòng băn khoăn không biết có nên tiến vào không, nhưng tin tức thực sự rất quan trọng... Nàng nhẹ nhàng đẩy cửa, đầu không nâng hướng về phía giường thấp giọng kêu: "Lão gia, lão gia... đã thức dậy chưa?"
Vi Bắc Lâu chậm rãi mở mắt, ngồi dậy cau mày: "Có chuyện gì?"
Mặc Ngọc đáp: "Hồi lão gia, trong cung truyền tin đến, Hoàng hậu nương nương sắp sinh... Mộ Dung đại nhân đã mang theo thủ dụ của lão gia đến vấn an trước."
Vi Bắc Lâu cười khẽ: "Đến lúc rồi sao... thôi, hầu hạ ta thay y quan."
Sau khi thay quan phục xong Vi bắc Lâu thong dong căn dặn: "Chờ thêm hai khắc nữa nếu y không tỉnh thì ngươi gọi y dậy ăn chút gì đó, ngủ nhiều quá cũng không tốt."
Mặc Ngọc vội vã xưng vâng, Vi Bắc Lâu ngồi kiệu tiến cung.
Chung Yến sau khi trở về từ Mục Châu thì được Vi Bắc Lâu luận công trạng phong chức Phong Kỵ tướng quân, hiện tại đã có tư cách vào triều. Hắn cùng chúng triều thần quy củ đứng ở trước Phụng Thiên điện. Vi Bắc Lâu thấy hắn thì bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-tren-lau-bac/2572006/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.