Anh ta điềm tĩnh đứng lên: “Tôi đã sớm không nhận đứa em gái Tống Kinh Mặc này nữa rồi.”
Phóng viên còn muốn hỏi tiếp, nhưng bị Phó Hàn Thanh lịch sự từ chối.
Anh ta đẩy mọi người ra, một mình đi đến ban công.
Bật lửa châm thuốc, lấy chiếc điện thoại ra, mở phần tin nhắn với tôi.
Tin nhắn vẫn dừng ở ngày hôm trước.
Lúc tôi bị mấy tên côn đồ kia bắt đi, trong lúc gấp gáp đã gửi tin nhắn cầu cứu đến anh ta.
“Anh, cứu em với!”
Tôi lúc đó, vẫn ôm một chút hi vọng với Phó Hàn Thanh.
Với thế lực của anh ta, cứu tôi ra từ trong tay mấy tên côn đồ ở thủ đô chắc hẳn là dễ như trở bàn tay mà thôi.
Trong kho lạnh, mấy tên đàn ông toàn thân hôi hám ấn chặt tôi xuống, xé rách quần áo của tôi.
Tôi cố gắng vùng vẫy, hét lớn vào mặt bọn chúng phô trương thanh thế.
“Các người có biết tôi là ai không hả! Tôi là tiểu thư nhà họ Tống - Tống Kinh Mặc! Tôi là em gái của Phó Hàn Thanh đấy!”
“Dám đụng vào tôi, anh trai tôi sẽ lột da các người!”
Tên côn đồ tóc vàng khinh thường vỗ mặt tôi.
“Ôi ôi, còn là một đóa hoa hồng có gai cơ đấy!”
“Cô cho rằng Phó tổng vẫn xem cô như báu vật sao hả? Người ta bây giờ đang nâng đỡ Tống Thanh Vi, Tống Thanh Vi mới là đại tiểu thư danh chính ngôn thuận của Tống gia.”
“Nói thật cho cô biết nhé em gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-cua-anh-trai-noi-toi-bat-nat-co-ta/3600423/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.