Trong cửa vẳng lại tiếng chân đi loạt soạt, cùng với giọng nói khàn khàn: “Ai đấy?” Rồi cánh cửa được mở ra một khe hẹp, để lộ một khuôn mặt tiều tụy. Người đàn bà ngẩng lên nhìn một lượt Hà Thừa Phong vẻ dò xét. Thấy anh ta mặc bộ quần áo đỏ, bên lưng có đeo thẻ bài, lập tức mặt biến sắc, đóng sầm cửa lại chốt chặt.
Hà Thừa Phong không kịp hỏi câu nào đã lập tức bị cho ăn món “bế môn canh”, đôi mày kiếm của anh ta hơi nhíu lại, giơ tay định gõ cửa lần nữa, nhưng anh ta chợt suy nghĩ, rồi dừng động tác của mình lại, bước sang phía nhà hàng xóm bên cạnh. Một bà lão gầy nhỏ nhăn nheo ra mở cửa. Nhưng bà lão lại là một người sốt sắng, vừa nghe nói có vị bổ đầu đến điều tra án mạng, liền vội vàng lấy khăn lau tay, định bưng trà nước lên. Hà Thừa Phong cảm tạ chối từ, chỉ hỏi về chuyện Sái Thành giết cha mười năm về trước, bà lão thở dài một tiếng, chép miệng nói:
“Sái Đại Tráng là kẻ chẳng ra gì, con ma cờ bạc ấy chết càng sớm càng tốt!”
Nghe bà lão nói vậy, Hà Thừa Phong càng thêm nghi hoặc, anh ta hỏi nhỏ: “Lão bà, bà ở ngay gần bên nhà họ Sái, khi xảy ra vụ án mạng năm xưa, bà có biết rõ duyên do không?”
“Biết chứ, biết chứ, tôi nghe thấy rõ lắm.” Bà lão lại thở dài. “Quan gia, để lão nói cho ngài biết, A Thành là đứa con ngoan, đáng tiếc là số mệnh nó không tốt nên mới đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-co-huong/1969281/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.