Lúc này Lâu Dự đang ở trong doanh trướng của chủ soái, diễn tập trên sa bàn với các sĩ quan. Nghe thấy tiếng ồn ào rung trời bên ngoài, chàng nhướng mày.
Lưu Chinh quan sát sắc mặt chàng, nói: "Hình như là tiếng ồn từ tân binh doanh truyền đến".
Lâu Dự nhìn về phía đô úy tân binh doanh Trần Thiên Kỳ ngồi đầu tiên bên phải.
Trong ánh mắt lạnh lùng của Lâu Dự, Trần Thiên Kỳ như ngồi bàn chông, lập tức đứng lên, nói: "Thuộc hạ đi xem bọn ranh con này đang làm trò gì".
Trần Thiên Kỳ đi ra doanh trướng, vừa lúc gặp một quân sĩ tân binh doanh vội vàng chạy qua. Hắn đưa tay tóm lại, quát hỏi: "Có chuyện gì mà ầm ĩ thế? Vi phạm quân kỉ, muốn ăn quân côn à?"
Lính mới đó vốn nghe nói có chuyện náo nhiệt nên vội vã chạy đến, bây giờ bị đô úy tóm lại quát hỏi, lập tức hoảng lên, nói nơm nớp lo sợ: "Bẩm... bẩm đô úy, tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Nghe nói đám Vượn Tay Dài đang giáo huấn một tên mã phu không hiểu quy củ".
Vượn Tay Dài chính là người cao to đó, bởi vì thân hình cao lớn, chân dài tay dài nên bị đặt cho ngoại hiệu là Vượn Tay Dài.
Lâu Dự ngồi trong quân trướng, nghe thấy hai chữ mã phu liền nghĩ tới một người, tay cầm lá cờ nhỏ dùng để diễn tập trên sa bàn, trầm ngâm không nói.
Trần Thiên Kỳ tức giận tím mặt, không nén được giận đi về phía tân binh doanh: "Một đám vô dụng, giáo huấn một mã phu mà lại lật tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/42207/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.