Trong Hắc Vân kị, chiến mã bao giờ cũng có vị trí rất quan trọng.
Đối với một đội quân lấy kị binh làm chủ thì chất lượng của chiến mã thậm chí quyết định trực tiếp đến sống chết của các tướng sĩ. Vì vậy người chăn ngựa của Hắc Vân kị không hề dễ làm chút nào, cũng vẫn phải có hàm lượng kĩ thuật nhất định.
Là một bật mã ôn, ngoài luyện cung tên Loan Loan còn phải nuôi ngựa. Chuồng ngựa cách xa quân doanh của tướng sĩ, hẻo lánh vắng lặng, sau khi dọa chạy những người chăn ngựa khác, chuồng ngựa này càng thêm vắng lặng. Bình thường ngoài người đưa cơm, ngay cả một bóng người cũng không thấy.
May mà cô bé lớn lên trong thảo nguyên hoang mạc, từ nhỏ đã làm bạn với ngựa và dã thú nên cũng không cảm thấy cô quạnh, ngược lại còn cảm thấy chung sống với đàn ngựa còn thoải mái hơn chung sống với những người khác.
Vốn Loan Loan đã ít lời, lúc Dung Diễn còn sống thì còn dạy cô bé đọc sách nói chuyện, sau khi Dung Diễn chết Loan Loan một mình qua lại trên đại mạc, đã hơn một năm chưa nói chuyện với ai nên ăn nói rất không lưu loát, dần dà cũng như một quả bầu kín miệng, cả ngày không nói chuyện bao giờ.
Vì vậy mặc dù Loan Loan tác phong ngang tàng, tính khí bất hảo, nhưng chỉ ồn ào trong phạm vi nhỏ của chuồng ngựa, được cái ít nói ít cười, người không phạm ta ta không phạm người, rất ít khi chủ động rước lấy họa nên cũng coi như an ổn ở chuồng ngựa, cũng khiến Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/42206/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.