Nơi cắm trại cách vùng cát lún không xa. Sáng hôm sau, Loan Loan huýt một tiếng sáo gọi đại Hồng không biết đang tránh gió gặm cỏ ở nơi nào. Lâu Dự cũng phát ra tín hiệu cho đám người Lưu Chinh.
Chẳng bao lâu sau, đại Hồng dẫn đàn ngựa hết sức phấn khởi vội vã chạy tới, Lưu Chinh cũng dẫn đội chạy tới, hai bên hợp lại. Sau khi hai bên trao đổi sơ qua về tình hình của mình, Lâu Dự liền hạ lệnh dùng tốc độ cao nhất chạy tới núi Tuyết Phong.
Cuộc chiến ở vùng cát lún, Hắc Vân kị toàn diệt đội kị binh trọng giáp của quân địch, bên mình không có ai chết trận, giành toàn thắng, sĩ khí phấn chấn. Cho nên lúc này mặc dù vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ nhưng trên gương mặt các binh sĩ Hắc Vân kị ít nhiều cũng mang vẻ hân hoan phấn khởi.
Đêm qua Loan Loan ngủ rất ngon, lại được một chiếc nỏ rất hài lòng, tâm tình vui sướng như có thể bay lên, lúc này phấn chấn chạy đầu tiên, lúc hứng lên còn vẫy tay lớn tiếng hét lên, lại cao giọng hát một bài quân ca lạc điệu.
Trên đại mạc mênh mông, giọng hát trong trẻo non nớt du dương trầm bổng trong gió, mặc dù giai điệu không hề đúng nhưng lại có một ý vị khác lạ.
Cùng với tiếng hát, nét cười trên gương mặt các tướng sĩ càng ngày càng rõ. Có những quân sĩ lớn mật cũng cất tiếng hát theo. Đều là đàn ông thiết huyết sa trường, giọng hát phóng khoáng không có bất cứ sự chải chuốt nào, đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301886/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.