Sau khi dùng quyền lực điều Loan Loan đến bên người mình làm thân binh, Lâu Dự dung túng gã thân binh duy nhất này đến mức làm người ta phẫn nộ.
Gã thân binh này không cần suốt ngày nghiêm cẩn đi theo sau lưng Lâu Dự, cũng không cần làm chân lon ton chạy việc, càng không cần căng thẳng tinh thần cầm đao gác đêm. Loan Loan có thể ngủ cả ngày trong doanh trướng, chạy xuống bếp cáo mượn oai hùm đòi bánh ngọt, cũng có thể ra ngoài chơi bất cứ lúc nào, chỉ biết cứ đến giờ cơm là cô bé nhất định sẽ vội vã trở về.
Việc ép buộc học bắn cung không còn được nhắc tới. Một cô bé con học nhiều bản lãnh đánh đánh giết giết như vậy làm gì? Tất cả đã có Lâu Dự.
Việc ép buộc tắm rửa thường xuyên cũng không còn được nhắc tới. Chỉ có một mình Lâu Dự từng nhìn thấy dung mạo thật sự của Loan Loan, thảo nào Dung Diễn lại phải đặc chế thuốc mỡ đen cho Loan Loan. Dung mạo nhường này nếu bị những gã đàn ông khác nhìn thấy thì mình sẽ có thêm bao nhiêu phiền phức?
Phủ tướng quân không quay về nữa. Dạo này thế tử Lăng Nam vương vẫn trải đệm nằm dưới đất trong lều trung quân, không hề muốn đi đâu khác.
Các tướng Hắc Vân kị dần dần quen với sự tồn tại của gã thân binh nhỏ tuổi này. Ngay cả Tống Bách Lý sau khi nhíu mày mấy lần cũng không còn đưa ra dị nghị. Chẳng mấy khi thế tử vui vẻ như vậy, những chuyện nhỏ không ảnh hưởng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301842/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.