Lâu Dự về phủ rất ít khi dẫn theo các tướng lĩnh. Lần này mang về theo một bộ phận tướng lĩnh tinh nhuệ của Hắc Vân kị, thứ nhất dĩ nhiên là để báo cáo công tác, thứ hai mà muốn bàn bạc với phụ thân về chuyện chiến sự năm tới.
Thành Thượng Kinh khác hẳn Lương Châu. Lương Châu mặc dù gió sương giá rét nhưng chỉ có minh đao minh thương chứ không có ám tiễn. Trong triều đình dù không được mang theo đao kiếm, nhưng mức độ hiểm ác của những cuộc đấu đá giữa đủ loại thế lực lại chỉ hơn chứ không hề kém chiến trường.
Lâu Dự cả năm ở trong quân đội chỉ quan tâm đến chuyện luyện binh giết địch, chuyện nắm hướng gió trong triều đình và phỏng đoán thánh tâm thì kém xa phụ thân mình, Lăng Nam vương.
Đầu xuân lại là mốc thời gian mỗi năm một lần để sứ thần hai nước vào triều trình quốc thư. Giờ đây thái độ của hoàng thượng đối với nước Sóc làm mọi người không đoán ra được, một mặt mạnh tay cho Lâu Dự gặt lúa ở biên giới, thu phục các bộ lạc, mở rộng biên giới từng chút một, mặt khác lại khống chế quân lực trong nước, đưa ra rất nhiều hạn chế về biên chế và quân số của quân đội, thoạt nhìn không giống như là đang chuẩn bị đánh lớn.
Sau này có thể đánh hay không, đánh thì đánh thế nào? Lâu Dự muốn nghe một chút xem ý kiến của phụ vương mình thế nào.
Thấy thế tử xuống ngựa, đám gia nô quỳ xuống cùng hô lên: "Cung nghênh thế tử về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301838/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.