Loan Loan ủ rũ ăn ngấu nghiến. Phát hiện vẻ mặt Loan Loan khác lạ, Lâu Dự không rõ nguyên do, suy nghĩ một lát rồi chợt bừng tỉnh. Chẳng lẽ cô bé con này ghen rồi?
Thật không dễ dàng, cô bé này cuối cùng cũng bắt đầu hiểu chuyện!
Nhất thời trong lòng vừa ngọt vừa mềm, ấm áp dào dạt, Lâu Dự lại không nhịn được cười khẽ một tiếng.
Tiếng cười khẽ của Lâu Dự lọt vào tai, Loan Loan có cảm giác như bí mật bị người khác phát hiện, càng thêm xấu hổ và tức giận, bĩu môi hừ một tiếng, quay mặt đi phớt lờ Lâu Dự.
Lâu Dự càng cười thoải mái hơn, chuyển hết mấy đĩa bánh ngọt mới bưng lên trước mặt mình sang bên bàn của Loan Loan.
Bên này khúc nhạc đã kết thúc, Tố Tố dừng điệu múa với tư thế ngửa người ôm tì bà, vòng eo mềm mại, ánh mắt long lanh, nhận được vô số lời khen ngợi.
"Tốt tốt tốt!" Ngô Thượng Trạch gương mặt đỏ bừng, cực kì hưng phấn, vỗ tay khen hay: "Điệu múa này của Tố Tố quả thật có thể nói là nhẹ như tơ hồng, thoáng như bóng nhạn. Đừng nói là Đại Lương, khắp thiên hạ đều khó tìm được người nào múa đẹp hơn".
Lại có người khéo miệng hùa theo: "Cổ nhân nghe điệu nhạc hay, dư âm vọng ba ngày không dứt. Hôm nay được may mắn thấy điệu múa của Tố Tố cô nương, thần hồn mê mẩn, trong đầu quanh quẩn mãi hình bóng tiên tử. Ba ngày đâu đủ, ta áng chừng ít nhất phải mười ngày mới dứt".
Tố Tố dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301827/quyen-5-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.