Lâu Dự vào cung dự tiệc, Loan Loan ở vương phủ cực kì buồn chán nên một mình ra ngoài đi dạo.
Ra khỏi phủ Lăng Nam vương, đi qua một con phố dài rồi rẽ trái hai lần... Loan Loan lẩm bẩm nhắc lại đường đi vừa hỏi thăm được, đạp lên tuyết đọng đi
đến tòa phủ đó.
Cô bé đi rất chậm, bước chân ngập ngừng giống hệt như tâm tình thấp thỏm không yên lúc này. Ngay cả đồ ăn thơm phức từ những gánh hàng rong trên phố cũng không thể nào thu hút sự chú ý của Loan Loan.
Đi có chậm đến mấy thì cuối cùng cũng vẫn phải đến.
Loan Loan cúi đầu chậm rãi đi tới, chợt thấy tiếng ồn ào náo nhiệt bên tai biến mất, ngẩng đầu lên mới phát hiện đã đi qua con phố dài náo nhiệt kia. Ngoài trăm mét trước mặt chính là tòa phủ mà cô bé đã tưởng tượng trong đầu vô số lần.
Không giống phủ Lăng Nam vương uy nghiêm thượng võ, quý phái uy nghi, tòa phủ này ngói xanh tường trắng, tĩnh lặng yên bình. Một lùm mai đỏ sau tường thoáng ẩn thoáng hiện làm nổi bật nền tuyết trắng trên mái ngói xanh, đẹp tươi ướt át như một khúc từ phú hoa mỹ giữa cõi đời trần tục, càng tỏ ra thanh nhã không dính bụi trần.
Bốn chữ triện trên cổng phủ đủ cả thần thái chất hình, hiển nhiên được viết bởi bậc danh gia, rồng bay phượng múa, nét mực đậm nồng: "Phủ Trấn Quốc công".
Loan Loan đứng ở góc rẽ, tim đập thình thịch rộn ràng, hai mắt đã phủ mờ sương trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301822/quyen-5-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.