Gió như có tay, vờn nhẹ trên lớp lớp sóng cỏ, hất tung từng lá cỏ khô, thổi bay lên mãi trời cao.
Tía đeo gùi thuốc đi trên thảo nguyên Dã Tây, gương mặt mang nụ cười dịu dàng. Loan Loan đi theo tía trong chiều thu, ngỡ ngàng như đi trong một điệu ca dao êm ả...
Hình ảnh đột nhiên thay đổi, sắc mặt tía tái nhợt, ngồi trong nhà cỏ ho kịch liệt, máu tươi chảy ra từ khóe miệng rỏ xuống vạt áo. Vừa nhìn thấy cảnh trong mơ, tía lại nhẹ nhàng lau vết máu, khóe miệng lộ ra nét cười ấm áp...
Loan Loan ngủ rất không yên, rất nhiều cảnh tượng hiện lên trong mơ, cảnh nào cũng có nụ cười, giọng nói và dáng hình của tía, cảm thấy lúc nóng lúc lạnh, bên tai dường như có người nhỏ giọng gọi. Loan Loan, Loan Loan...
Loan Loan đột nhiên bừng tỉnh, lại phát hiện mình đang nằm trong sương phòng, trên người đắp chăn gấm ngay ngắn, ngoài cửa sổ tuyết trắng đè cành, trăng lạnh như câu, trong không khí lành lạnh tràn ngập mùi thuốc mơ hồ.
Xung quanh yên tĩnh không một tiếng động. Loan Loan ôm chăn bông ngồi ngơ ngẩn trên giường.
Thập bội hóa công tán là do chính tay phụ thân của Lâu Dự hạ... Lời đối thoại của Dung Hàm và Lâu Dự rõ mồn một bên tai. Loan Loan cảm thấy lòng đau như cắt, toàn thân lạnh như băng.
Sao có thể như vậy được? Tất cả những chuyện này xảy ra quá mức bất ngờ, yêu và hận đột nhiên ngõ hẹp gặp nhau, đau đớn như xé nát tâm can, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301820/quyen-5-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.