Hầu Hành Tiễn ngồi dậy, sắc mặt trắng bệch, đột nhiên quỳ hai gối xuống, nghiêm trang khấu đầu với Lâu Dự, nói đau đớn: "Thế tử, Hầu Hành Tiễn là tội nhân, có lỗi với Tống tướng quân và các anh em đã hi sinh, không dám sống tạm bợ trên đời nữa, chỉ có thể lấy cái chết tạ tội!"
Nói xong rút bội đao của một quân sĩ bên cạnh ra đặt lên trên cổ mình, đưa tay kéo ngang định cắt cổ tự sát.
"Lão Thất, dừng tay!" Lữ Nam Cung và Lỗ Chí Túc xoay người lao tới giật được đao của hắn, mấy quân sĩ Hắc Vân kị cũng lao tới, mỗi người một tay giữ chặt lấy hắn.
Tình hình trở nên hỗn loạn, rất nhiều tướng lĩnh các quân chủng khác cũng lũ lượt chạy tới, nhưng nhìn thấy thế tử Lăng Nam vương như đã phát điên, không có người nào dám ngăn cản.
Lữ Nam Cung chen vào giữa Lâu Dự và Hầu Hành Tiễn, đau khổ hô to: "Thế tử, Lão Thất chỉ muốn tốt cho thế tử, muốn tốt cho thế tử. Khi đó Yên Cát đang khổ chiến cửu tử nhất sinh, nếu thế tử biết tình hình chiến đấu tại Sa Loan thì chắc chắn sẽ rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, tâm tình sẽ loạn, đại quân tất nguy. Đến lúc đó cả thế tử và đại quân trung lộ đều sẽ rơi vào cảnh khốn khó".
Lâu Dự bị La Chiêu và Ngô Quán giữ chặt, dần dần cũng tỉnh táo lại.
Lữ Nam Cung nói đúng. Quân địch bố trí trọng binh tại Sa Loan và Yên Cát. Lúc Sa Loan nguy cấp, Yên Cát cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301792/quyen-7-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.