Thời gian trôi vùn vụt, xuân tới lại đông qua.
Bốn năm sau, thành Thượng Kinh, đế đô Đại Lương.
Nếu hỏi vũ cơ giỏi nhất thành Thượng Kinh đến từ đâu, câu trả lời đương nhiên là Biên Tiên phường.
Nếu hỏi công tử ăn chơi nào nổi danh nhất trong thành Thượng Kinh bốn năm nay, thế tử Lăng Nam vương Lâu Dự không thể nghi ngờ chính là cái tên đứng đầu hoàn toàn xứng đáng.
Màn đêm buông xuống, ngõ Phiêu Tự có Biên Tiên phường bắt đầu náo nhiệt, đèn lồng đỏ treo cao, đàn sáo rộn ràng, xanh hồng tha thướt, tuyệt sắc giai nhân dập dìu đón nghênh đưa tiễn, thương gia phú hộ kết đội ra vào, ngựa xe như nước, áo quần như nêm.
Tiếng vó ngựa vang lên lộc cộc, một chiếc xe ngựa nạm vàng khảm bạc dừng lại trước cổng Biên Tiên phường. Vừa nhìn thấy chiếc xe ngựa này, gã trông cửa tươi cười vội vã chạy tới, hết sức xun xoe vén rèm xe, cúi đầu khom lưng nói: "Hầu gia đến rồi, mời Hầu gia vào bên trong".
Ngô Thượng Trạch bước xuống xe, tiện tay phủi chiếc áo gấm hơi nhăn, hỏi: "Tố Tố ở đâu?"
Gã trông cửa cười cầu tài: "Tố Tố cô nương đang chờ trong phòng".
Ngô Thượng Trạch cũng không nói thêm, ném cho gã trông cửa một thỏi bạc, phất áo bào đi vào, thành thạo đi qua sảnh đường, xuyên qua phòng khách tiếng người huyên náo thẳng vào hậu viện.
Biên Tiên phường là một nơi lí thú, mặc dù là chốn hồng trần son phấn lụa là nhưng lớn thì đình đài lầu các, nhỏ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trang-sang-chieu-lau-tay/2301789/quyen-7-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.